Thân hình mảnh mai giữa khung cảnh buồn bã như tô thêm sự ảm đạm và bi thương. Nam Trường Tư tỉnh dậy không thấy Bạch Thuần đâu liền ngồi dậy nhìn xung quanh, không thấy bóng hình thân thuộc thì trong lòng hơi hoảng đứng dậy đi ra ngoài tìm cậu.
Nam Trường Tư hành động nhẹ nhàng không gây tiếng động làm ảnh hưởng đến hai người Phương Khả, đi vài bước liền tới cửa. Tay chạm nhẹ vào cửa, đẩy ra. Một hơi gió lạnh như dao cứa vào da thịt khiến Nam Trường Tư da dày thịt béo cũng phải rùng mình trước sự khắc nghiệt của thời tiết này.
Cánh cửa mở ra, hiện ra trước mắt ánh là thân hình thanh mảnh quen thuộc kia, hình như cậu đang suy nghĩ gì đó mà không nhận ra có người ở phía sau. Nam Trường Tư lo lắng cậu lạnh dẫn đến bị cảm lạnh nên lấy trong không gian ra một chiếc áo len hơi dày màu trắng sứ. Nam Trường Tư từ phía sau khoác áo lên người Bạch Thuần.
Bạch Thuần cảm nhận được hơi ấm và mùi hương quen thuộc từ Nam Trường Tư. Mùi pheromone mang theo hơi nước sau mưa làm cậu thấy dễ chịu cực kỳ. Cậu ngước mặt lên nhìn Nam Trường Tư đã đứng kế bên cậu. Anh chỉ mặt một chiếc áo len cao che cổ, quần rằm ri trong quân đội tôn lên thân hình vạm vỡ ấy. Mái tóc màu đen hơi dài phấp phới theo những cơn gió lạnh buốt thổi tới, ánh mắt xanh thẳm nhìn như không thấy đáy trong màn đêm hun hút làm tim Bạch Thuần đập nhanh kịch liệt.
Nhìn khuôn mặt đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vao-tieu-thuyet-tan-the/3445304/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.