Hai chiếc xe vẫn tiếp tục lăn bánh trên đường đến vườn quốc gia, họ đã đi được 3 ngày rồi, dự định còn khoảng 2 ngày nữa sẽ đến.
Trời cũng đã tối rồi nên họ quyết định dừng chân tại một ngôi nhà ven đường. Vị trí của họ bây giờ đang là ở một nơi được bao phủ bởi cát vàng, nơi đây khá ít người sinh sống nên cũng chỉ có lác lát vào ngôi nhà. Đường cũng là đường đất nên khi đi cũng khá sốc nảy khiến cho Tiểu Hoa phải luôn mang bên mình một túi nhỏ.
Nơi đây bọn Bạch Thuần cũng không lo lắng xuất hiện zombie hay thực, động vật biến dị. Nơi hoang mạc cỏ cây còn không muốn sống chứ nói gì có sinh vật tại nơi này làm thức ăn cho bọn chúng.
Ngôi nhà họ dừng lại là một ngôi biệt thự khá rộng. Tiểu Hoa nhìn khu biệt thực rộng hơn trăm mét vuông mà cảm thán ai lại có sở thích đi xây nhà ở nơi khỉ ho cò gáy thế này.
Ngôi nhà có sân trước và sân sau tầm trăm mét hết sức rộng rãi, kiến trúc theo phương tây, nhà 3 tầng.
Những bãi đất trống có những bãi đất trống còn vươn lại xác nhưng cây hoa do không có ai tưới tiêu cho chúng. Nếu như được chăm sóc kỹ càng thì những loài hoa rực rỡ đầy sắc màu này sẽ được phô bày nhan sắc của mình, nhưng tiếc là không bảo giờ có từ nhưng.
Bạch Thuần và Nam Trường Tư dẫn đầu đi vào trong nhà, cửa chính được làm bằng gỗ thượng hạng nên dù đã 5 năm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vao-tieu-thuyet-tan-the/3444093/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.