Bạch Thuần nhìn tên ngu ngốc hơi thở còn ít ỏi kia cũng không chấp nhất làm gì. Chỉ là một nhân vật nhỏ bé trong cốt truyện cũng chả đánh động gì đến cậu. Hiện tại cũng không nên làm lớn chuyện mất công ảnh hưởng đến kế hoạch của cậu sau này.
Bạch Thuần liền nhìn về phía đám đông ở ngoài, lớn tiếng kêu đàn em của tên béo ngu xuẩn này đưa hắn trở về. Bọn đàn em khi nghe cậu nói vậy thật sự còn hơi sợ không dám lên.
Bạch Thuần:“Nếu còn không mang hắn đi thì đừng trách tại sao hôm nay là ngày giỗ của hắn”.
Hiện tại bọn chúng mới dám đi vào khiêng Lục Sầm lên vai đưa về phía viện nghiên cứu, nơi mà Lục Côn đang làm việc.
Đám đông khi thấy hết trò để coi rồi liền giải tán tránh rước hoạ vào thân.
Bạch Thuần lấy mặc cốt phiến ra quạt nhẹ khiến cho đống rác và máu phía trước cậu biến mất. Cậu hơi ngại bẩn vì. Vậy cũng không keo kiệt mà làm cho chúng biến mất.
Bạch Thuần phía trước ra khỏi hẻm. Lúc này Nam Trường Tư đang lẽo đẽo sau lưng Bạch Thuần như cái đuôi hình ảnh này rất bắt mắt. Mọi người trong chợ đều biết cái người đang đi phía sau người mặc đồ kỳ lạ kia chính là tiến hoá giả mạnh nhất căn cứ.
Có những kẻ đang mưu tính dụ dỗ, mê hoặc người này về tay, nếu thành công thì có thể một bước hoá thành phượng hoàng. Một phần là bởi Nam Trường Tư rất đẹp trai, lúc nào cũng toả ra hơi thở của giống đực mạnh mẽ thu hút những beta khác, có một số alpha cũng bị anh thu hút, muốn trở thành tình nhân của anh.
Nhưng bọn chúng chỉ dám để trong lòng, hiện tại Nam Trường Tư như là chú chó to lớn đi phía sau Bạch Thuần như muốn nói với đám người đó rằng ‘Đây là người của hắn, nếu có kẻ nào ngu xuẩn thì đều sẽ giống như tên Lục Sầm kia’. Vì vậy bọn họ không có ngu ngốc tới mức không biết được trọng lượng của thiếu niên kia trong lòng của Nam Trường Tư.
Bạch Thuần tuy là mắt đã bịt bằng vải trắng nhưng vẫn di chuyển hết sức là bình thường như người bình thường. Điều này khiến cho lũ người muốn chiếm đoạt vị trí của cậu ghen ghét, thầm mắng cậu trong lòng là ‘Hồ ly tinh dám quyến rũ Nam Trường Tư rồi còn làm màu’.
Bạch Thuần thấy đi bộ tốn thời gian và cậu thấy nơi này đường rối quá vì vậy liền kêu Nam Trường Tư cõng cậu cho rồi. Có công cụ hình người không lợi dụng thì để làm gì chứ.
Nam Trường Tư khi nghe cậu kêu mình cõng cậu đi, anh cảm thấy lòng mình như nở hoa liền cõng cậu lên trở về chiếc xe Mercedes. Trên đường đi biết bao nhiêu ánh mắt ghen ghét đều nhìn chằm chằm vào cậu khiến cho cậu cảm thấy sự tham lam của loài người thật đáng sợ. Vì vậy cậu tạo ra một kết giới xung quanh cậu, kẻ nào dám có suy nghĩ xấu nào về cậu đều sẽ bị một dòng điện làm cho cơ thể bị giật điện.
Và khi về đến xe, thì số lượng người bị dòng điện giật phải lên đến hơn trăm người. Những người xung quanh đều cảm thấy chuyện này thật kì lạ, những người bị điện giật này chỉ xảy ra vỏn vẹn 10 giây nhưng khiến cho những người bị giật cảm thấy như đã vạn năm trôi qua. Đây là thủ thuật của Bạch Thuần thường dùng để dạy dỗ mấy tên ngu ngốc dám nói xấu cậu ở kiếp trước, cậu khá là yêu thích kết giới này.
Bạch Thuần nhảy xuống khỏi lưng Nam Trường Tư tiến tới mở cửa ghế phụ mà lên xe. Nam Trường Tư cũng lên xe mà bắt đầu lái xe trở về “nhà” của bọn họ.
Nam Trường Tư:“Giờ không còn ai vậy có thể nói cho tôi biết cậu mua cái cục đá kia để làm gì không”. Khi nhớ đến cậu dùng 2 viên nguyên thạch cấp 2 để mua cục đá kia khiến anh cảm thấy cậu như bị lừa.
Bạch Thuần:“À, đây chả phải cục đá gì đâu, đây chính là trứng thần thú đấy”. Bạch Thuần khi nghe anh hỏi cũng thoải mái đáp lại như không phải chuyện gì to tát.
Nam Trường Tư khi nghe Bạch Thuần nói rằng cái cục đá kia chính là trứng thần thú liền cảm thấy thế giới quan của anh như bị sụt đổ. Đó mà là quả trứng sao?
Bạch Thuần lúc này mới nói tiếp:
“Quả trứng này đã tiến vào ngủ đông nên vì vậy xung quanh nó hình thành nên một lớp đá mỏng để bảo vệ nó, nhìn lớp đó đó mỏng vậy thôi dù có lấy nguyên ngọn núi đè nó cũng không bị vỡ đâu”.
“Lúc anh dẫn tôi đến chợ thì cảm nhận được một chút khí tức yếu ớt của quả trứng này, sợ là để thêm 1 năm nữa thì nó sẽ thật sự trở thành một cục đá mất”. Lời nói của cậu là nửa thật nửa giả.
Quả trứng này đúng thật là trứng thần thú phượng hoàng và chỉ có Nam Trường Tư mới ấp được nó nở. Còn dối là quả trứng này chả có khí tức nào cả cậu dựa vào cốt truyện mới biết được nó chứ không cậu cũng chả biết tới sự tồn tại của nó đâu.
Bạch Thuần:“Hiện tại thì quả trứng trên tay anh đó, anh chỉ cần cho nó vào không gian rồi ngâm nó vào nước linh tuyền trong không gian của anh thôi là nó sẽ khôi phục hình dạng là một quả trứng”. Cậu nói về linh tuyền là nước trong không gian của Nam Trường Tư.
Nam Trường Tư hơi bất ngờ vì cậu biết đến không gian của anh. Anh thật sự muốn biết làm thế nào cậu biết được sự tồn tại của nó.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]