Bạch Thuần nhìn tên ngu ngốc hơi thở còn ít ỏi kia cũng không chấp nhất làm gì. Chỉ là một nhân vật nhỏ bé trong cốt truyện cũng chả đánh động gì đến cậu. Hiện tại cũng không nên làm lớn chuyện mất công ảnh hưởng đến kế hoạch của cậu sau này.
Bạch Thuần liền nhìn về phía đám đông ở ngoài, lớn tiếng kêu đàn em của tên béo ngu xuẩn này đưa hắn trở về. Bọn đàn em khi nghe cậu nói vậy thật sự còn hơi sợ không dám lên.
Bạch Thuần:“Nếu còn không mang hắn đi thì đừng trách tại sao hôm nay là ngày giỗ của hắn”.
Hiện tại bọn chúng mới dám đi vào khiêng Lục Sầm lên vai đưa về phía viện nghiên cứu, nơi mà Lục Côn đang làm việc.
Đám đông khi thấy hết trò để coi rồi liền giải tán tránh rước hoạ vào thân.
Bạch Thuần lấy mặc cốt phiến ra quạt nhẹ khiến cho đống rác và máu phía trước cậu biến mất. Cậu hơi ngại bẩn vì. Vậy cũng không keo kiệt mà làm cho chúng biến mất.
Bạch Thuần phía trước ra khỏi hẻm. Lúc này Nam Trường Tư đang lẽo đẽo sau lưng Bạch Thuần như cái đuôi hình ảnh này rất bắt mắt. Mọi người trong chợ đều biết cái người đang đi phía sau người mặc đồ kỳ lạ kia chính là tiến hoá giả mạnh nhất căn cứ.
Có những kẻ đang mưu tính dụ dỗ, mê hoặc người này về tay, nếu thành công thì có thể một bước hoá thành phượng hoàng. Một phần là bởi Nam Trường Tư rất đẹp trai, lúc nào cũng toả ra hơi thở của giống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vao-tieu-thuyet-tan-the/3427653/chuong-23.html