Sau khi tiền trao cháo múc, Bạch Thuần đưa quả trứng cho Nam Trường Tư, kêu anh cất đi. Nam Trường cũng hơi hiếu kỳ, thầm nghĩ trong lòng ‘Cục cưng mua cục đá này chi vậy nhỉ’.
Bạch Thuần chờ lát nữa về nhà Nam Trường Tư rồi giải thích sau liền quay người lại dẫn theo Nam Trường Tư quay trở lại xe. Lúc này thì một đám người bỗng dưng chặn ở đầu hẻm, đứng đầu là tên béo trung niên Lục Sầm. Hắn ta đứng đó cười lưu manh với Bạch Thuần.
Lục Sầm:“Em trai có muốn vui vẻ cùng anh đây không, anh có thể cho cưng bất kỳ thứ gì nếu cưng phục vụ anh đây chu đáo”.Lục Sầm nói bằng chất giọng bỉ ổi cực kì. Lúc này không ai biết được biểu cảm trên mặt Bạch Thuần cả.
Bạch Thuần lúc này hơi bực bội nhưng cũng không để lộ thực lực mà núp sau lưng Nam Trường Tư. Làm ra vẻ mặt bị bắt nạt cực kì tội nghiệp. Khi thấy vẻ mặt này của cậu khiến Nam Trường Tư hơi cảm thấy đau lòng dù biết cậu chỉ đang diễn mà thôi.
Bạch Thuần:“Anh yêu, hắn ta muốn cơ thể em, hức, em sợ lắm”. Bạch Thuần nói giọng cực kì uất ức, như sắp khóc tới nơi nhưng có trời mới biết cậu đang thầm cầu nguyện cho lũ người ngu ngốc kia.
Nam Trường Tư:“Không sao, không ai có thể cướp em từ tay anh được cả”. Anh nhẹ nhàng ôm lấy lưng cậu an ủi. Cáo già nhân lúc này ăn đậu hủ khiến Bạch Thuần hơi khó đỡ thầm chửi 7749 câu văn trong lòng.
Lục Sầm khi thấy cảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-vao-tieu-thuyet-tan-the/3427652/chuong-22.html