Nàng theo chân Đạm Đài Nhậm. Vừa đi, Tiểu Du vừa đưa mắt quan sát xung quanh, khuôn viên rộng trồng rất nhiều hoa, hòn giả sơn dưới ánh nắng lấp lánh. Đi được khoảng ba bốn khúc rẽ hành lang, dừng lại trước cửa phòng, nơi đây tụ tập rất nhiều người, đa phần bọn họ vào trong được một lúc thì chán nản bước ra, lắc đầu.
" Nhiều đại phu như vậy, lẽ nào căn bệnh kia khó chữa lắm sao? ". Nàng tò mò, ghé vào tai Khang Kiện hỏi. Cậu ta chỉ lắc đầu:
" Không phải là chữa không được, mà căn bản là không tìm ra nguyên nhân nguồn gốc bệnh ".
Nàng ` ờ ´ một tiếng. Khi còn ở hiện đại, nàng không chỉ cầm dao phẫu thuật, mà còn cầm sách nghiên cứu đủ loại bệnh, cả cổ đại và hiện đại. Kinh nghiệm với một số loại bệnh của cổ đại xem như là không ít đi!
Khi bước chân vào căn phòng, điều làm cho nàng ngạc nhiên là cách bài trí căn phòng của chủ nhân nơi này. Đạm Đài Ngữ Yên là đại tiểu thư tri phủ đại nhân, thân phận cao quý, nàng ấy là do chủ mẫu sinh ra. Trong phủ còn nhiều thứ tử, thứ nữ thì nàng ấy phải có chút gì đó khoe khoang kiêu ngạo chứ! Phòng này tuy rộng nhưng cách bài trí hết sức đơn giản, giống như nói lên tính cách của chủ nhân căn phòng - thật giản dị.! Chiếc giường được che mành hồng nhạt, nàng mơ hồ nhìn thấy nữ tử nằm bất động trên giường kia. Ngồi bên cạnh là một vị phu nhân vận y phục tao nhã kín đáo, tóc dài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tuyet-the-vuong-phi/177771/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.