Vân Du theo sau Phúc bá và Đông Cửu. Kinh thành lớn nhất ở Hiên Viên là An Đô thành, nơi mà Tiểu Du đang đứng là Nam Châu Thành, tuy vậy ở đây dân chúng tập trung buôn bán vẫn vô cùng đông đúc, những cửa tiệm quán xá kẻ ra người vào tấp nập. Tiểu Du cảm thấy mọi thứ ở cổ đại đều mới lạ, gian hàng hai bên đường lớn bày đầy đủ các loại mặt hàng, dòng người đông đúc nói cười, tiếng dao hàng nhộn nhịp.
Ba người bọn họ trước cánh cổng gỗ lớn được đóng kín, phía trên có một tấm bảng to bằng vàng, khắc ba chữ: Đạm Đài Phủ. Tiểu Du chẹp chẹp cái miệng, cái đầu nhỏ nhỏ ngó ngang ngó dọc, không khỏi cảm thán một phen: Thật xa xỉ!
Phúc bá từ từ bước lên bậc thang hai bước, vươn bàn tay, gõ vài tiếng, bên trong vọng ra một giọng của nam nhân:
" Ai đó? ".
" Là ta, Phúc bá đây... ". Phúc bá chầm chậm trả lời.
Cánh cổng ken két mở ra, thò mặt ra là một nam nhân khuôn mặt tuấn tú, trạc tuổi Đông Cửu:
" Phúc bá, thế nào rồi? Có tìm thêm được vị lang trung nào nữa không? ". Khuôn mặt cậu ta tràn đầy lo lắng.
Phúc bá gật đầu:
" Có, tình trạng đại tiểu thư sao rồi? ".
Cậu ta thở dài:
" Vẫn là như cũ thôi, không tiến triển gì thêm!!! ".
Cậu ta lại nói tiếp:
" Lão gia vì lo lắng tình trạng của tiểu thư mà hai ngày nay chưa nghỉ ngơi,... Còn đại phu nhân... Từ tối hôm qua ở trong phòng Đại tiểu thư đến giờ vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tuyet-the-vuong-phi/177770/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.