edit & beta: Hàn Phong TuyếtQúy cẩu quan cũng coinhư có mắt nhìn, bảo nha dịch chuẩn bị kiệu cho cả tôi, không lâu sau đã đi tới trước cửa Tạ phủ. Chủ y phường Tạ Đông Gia và thê tử Triệu thẩm, trượng phu Lý Phán của Tạ Minh Phương nghe tin đã chờ sẵn cả ở ngoàiphủ. Thấy Qúy cẩu quan, ai nấy vội hành lễ, Tạ Đông Gia lo sợ nghi hoặcnói: “Thảo dân không biết Tri phủ đại nhân giá lâm, không chuẩn bịnghênh đón được, xin thứ tội”.
Quý cẩu quan khoáttay, ý bảo mọi người đứng dậy rồi nói: “Mục đích bản phủ đến đây chắc đã có nha dịch thông báo cho Tạ gia rồi, thế nên, phiền Tạ Đông Gia dẫnđường cho bản phủ”.
Phải công nhận rằng, đây là điểmduy nhất ở Quý cẩu quan mà tôi không ghét: làm việc, nói chuyện khôngquanh co, đi vào việc chính rất nhanh. Nhờ vậy mà hình tượng của hắntrong lòng tôi cũng miễn cưỡng được đến mức người xa lạ, bằng không thìhắn nhất định sẽ bị liệt trong danh sách đen của tôi.
Tạ Đông Gia là một người thành thật, bản thân lại không làm chuyện gì xấu, nhưng chẳng hiểu tại sao lại sợ đến run run, được Lý Phán đỡ lấy đitrước dẫn đường cho chúng tôi. Tôi thấy Triệu thẩm nhìn Tiểu Tụ Nhi saulưng tôi bằng ánh mắt kinh ngạc, nhưng chỉ làm ngơ như chưa từng phátgiác, tiếp bước theo Qúy cẩu quan đi vào cửa.
Đithẳng tới phòng ngủ của Tạ Minh Phương, cửa vẫn đang khóa. Tiểu Tụ Nhichạy lên lấy chìa khóa ra mở cửa. May mà hết thảy mọi thứ bên trongphòng vẫn y nguyên, hiện trường Tạ Minh Phương treo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tu-su-ky/177607/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.