edit & beta: Hàn Phong TuyếtĐầu tôi bỗng nhiênhiện ra một suy nghĩ, bèn vờ vịt tỏ ra hứng thú nói: “Nghe nói tỷ muộisinh ba không chỉ giống nhau mà thói quen, sở thích cũng giống nhau. Talà bạn tốt của nhị tiểu thư các ngươi, chỉ biết là nàng thích màu đỏ,thì ra đại tiểu thư cũng thích màu đỏ cơ đấy!”
Mộtnha hoàn khác nói: “Cũng không phải đâu. Bộ quần áo màu mai đỏ này đượcmay vào dịp sinh nhật năm ngoái của ba vị tiểu thư theo sở thích của nhị tiểu thư. Năm kia là màu oanh vàng đại tiểu thư thích, còn năm nay làmàu xanh biếc tam tiểu thư thích”.
“À… Thì ra là nhưvậy”. Tôi gật đầu, nhìn căn phòng phía sau, thấy cửa phòng ở phía nam,phía đông là hai cái cửa sổ rộng rất gần mặt đất, một cái mở ra thì thấy bức tường phía nam, cái còn lại mở ra sẽ thấy bức tường phía đông. Lúcnày, cái thứ hai đang mở, từ ngoài trông vào có thể thấy màn và tủ quầnáo. Bên cạnh phòng có một cây đu già cao, nếu đóng cửa sổ lại thì ngườitrong phòng chẳng biết chuyện bên ngoài, mà người bên ngoài chẳng biếtchuyện trong phòng nữa.
Tôi thuận miệng hỏi: “Căn phòng kia là phòng ngủ của đại tiểu thư nhà các ngươi à?”
Mấy nha hoàn gật đầu. Tôi lại hỏi: “Đại tiểu thư của các ngươi về lúc nào vậy?”
Đám nha hoàn đỏ hoe mắt, cúi đầu không chịu lên tiếng. Tôi vờ thở dài nói:“Lúc nãy nhị tiểu thư của các ngươi khóc lóc một hồi với ta, nói là đạitiểu thư vô duyên vô cớ mất tích trong căn phòng, ta còn tưởng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tu-su-ky/1588143/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.