edit & beta: Hàn Phong TuyếtCô ba yêu kiều cườinói: “Qúy đại nhân, vấn đề này khó trả lời thật mà! Trước giờ đại tỷchưa từng chia sẻ tâm tư với ai, tỷ ấy có người trong lòng hay không thì chỉ có mình tỷ ấy biết. Nếu đại nhân muốn có được đáp án thì chờ saukhi tìm được tỷ ấy về rồi hỏi đi!”
Cẩu quan cười vôcùng bất đắc dĩ. Đã mất công chơi trò chơi vô vị cùng hai chị em họ,cuối cùng còn bị người ta đùa cợt, điều cần hỏi thì không hỏi được. Tôihứng chí trộm nhìn, thấy gương mặt hắn dù đau khổ vô cùng, nhưng ánh mắt sáng trong suốt kia lại không hề có vẻ thất vọng hay thất bại. Biểutình đó làm tôi chợt có cảm giác, cho dù hai chị em nhà họ Hạ không nóigì hết, hắn cũng rất chắc chắn rằng bản thân sẽ phá được vụ án này. Tênnày, ngoài mặt lúc nào cũng tỏ ra rảnh rỗi nhàn tản, sống tiêu dao mỗingày, thực ra… cũng là một người rất tự tin về bản thân!
Hở? Rất tự tin ư? Nói khó nghe chính là tự phụ, tự luyến. Hừ, nói mau, cẩuquan nhà ngươi có phải rất coi thường người khác không? Có phải lúc nàocũng cảm thấy chúng tôi rất ngu ngốc hay không? Có phải luôn cho rằngmình là Anhxtanh, Ê-đi-xơn, còn chúng tôi là đồ khờ không?
Dường như phát hiện ra tôi đang nhìn hắn chằm chằm, cẩu quan quay mặt lại,trừng trừng mắt với tôi, sau đó đứng dậy nói với chị em nhà họ Hạ: “Đãvậy thì bản phủ không ở lại quấy rầy nữa. Nếu hai vị tiểu thư nghĩ rađầu mối gì thì xin hãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tu-su-ky/1588142/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.