edit & beta: Hàn Phong TuyếtLúc đến phòng khách,Qúy cẩu quan đã ở đó, đang cười híp mắt trò chuyện với Điền Tâm Nhan,Nhạc Thanh Âm thì ngồi một bên chầm chậm uống trà. Điền Tâm Nhan liếcthấy tôi đi vào thì vội vàng đứng dậy, trên gương mặt có vẻ thiếu tựnhiên, tôi biết nàng đang cảm thấy xấu hổ với tôi vì chuyện Mạnh Như Ý.Nàng hiểu rất rõ con người Mạnh Như Ý và Nhạc Linh Ca, trong tình cảnhkhi ấy, nếu như nàng chịu đứng ra phân bua giùm tôi mấy câu, có lẽ cẩuquan đã phá được án ngay tại chỗ, tôi cũng không cần chịu khổ trong nhàlao một đêm. Song nàng không nói gì, có lẽ là vì quá khiếp đảm, cũng cólẽ trong lòng nàng không hề coi Nhạc Linh Ca là tỷ muội, cho nên tôikhông trách nàng. Muốn trách thì chỉ có thể trách Nhạc Linh Ca không kết giao được một người bạn chân chính. Nàng thật đúng là người cô độc.
“Linh Ca…” Điền Tâm Nhan gượng cười lại gần, cầm tay tôi nói: “Dạo này vẫn khỏe chứ?”
“Muội khỏe, phiền tỷ tỷ quan tâm rồi”. Tôi cười cười, kéo nàng đến ngồi xuống ghế.
Điền U Vũ đi đến ngồi cạnh Nhạc Thanh Âm, nói: “Vì ngày sinh nhật có đếnchùa Linh Quang xin một điều ước cho nên nha đầu Tâm Nhan phải đi lễ tạ. Nó cứ nhất quyết bắt ta đi cùng, nhưng mai ta phải đến phủ Đô úy, chỉđành phiền Thanh Âm đi cùng nó một chuyến”.
Ha ha…Kiếm cớ. Chỉ có người ngu mới không hiểu. Tôi liếc nhìn Điền Tâm Nhanđang xấu hổ, thầm nghĩ nha đầu này dù không trượng nghĩa, nhưng dung mạo thì không thể chê,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tu-su-ky/1588134/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.