edit & beta: Hàn Phong TuyếtMà kể cũng lạ thật,trước hành động độc ác đến vậy của Mạnh Như Ý mà tôi vẫn không tức giậnnổi, có lẽ là bởi việc này trẻ trâu ấu trĩ quá mức, làm tôi chợt nổilòng thương cảm, thậm chí còn muốn ngất đi để thỏa mãn nguyện vọng nhonhỏ của nàng ta.
Đương nhiên, giả vờ ngất thì thôiđi, nếu không sẽ càng khiến nhiều người chú ý. Tôi len lén nhìn quanh,may mà bên trong phòng ồn ào, ngoại trừ bàn tôi đang ngồi ra thì khôngai phát hiện ở đây đã xảy ra chuyện.
Điền Tâm Nhanvội nói với tôi: “Mau vào phòng tỷ cởi áo xem có bị bỏng không! Nhântiện thay luôn đồ của tỷ, may sao vóc người của muội không khác tỷ làbao”. Vừa nói vừa sai một nha hoàn đưa tôi đến phòng nàng. Mạnh Như Ý vờ tốt bụng đòi đi theo, từ chối không được, chỉ đành mặc kệ nàng.
Bởi vì Lục Thủy theo đám nha hoàn khác sang phòng bên ăn cơm nên tôi cũngkhông gọi được nàng theo, chỉ đành để nha hoàn của Điền Tâm Nhan và Mạnh Như Ý cùng đi đến khuê phòng.
Vào đến nơi, để nhahoàn giúp mình cởi áo xem, cũng không phải bỏng, chỉ hơi đỏ lên, tôi bèn thay một bộ đồ của Điền Tâm Nhan. Nha hoàn kia mang quần áo ướt của tôi đi cho người giặt, sáng mai lại mang đến Nhạc phủ trả.
Còn lại tôi và Mạnh Như Ý đi ra khỏi phòng Điền Tâm Nhan. Mạnh Như Ý cườinói: “Linh Ca đừng trách tỷ tỷ nhé! Tỷ tỷ thật sự không cố ý!”
Tôi cười cười, nói: “Linh Ca biết, sao có thể trách tỷ tỷ được?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tu-su-ky/1588131/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.