edit & beta: Hàn Phong TuyếtHôm nay là ngày mùngnăm tháng sáu, có nghĩa là ngày mai chính là ngày hẹn. Nếu địa điểm đúng là đình Lan Dạ thì tốt, nếu không… người làm thơ chắc chắn sẽ chết.
Sống hay chết cũng kệ cha nó đi, có manh mối rồi, cứ đến xem trước cái đã.Ra quyết định rồi, tôi dẫn Lục Thủy, Thanh Yên theo, thuê một chiếc kiệu nhỏ, đi về phía tây bắc của khu Huyền Minh ra vùng ngoại thành.
Ngoại thành là một vùng đất hoang sơ đầy cỏ dại, giữa một miền trống trảihiện ra độc một cái đình nghỉ chân lục giác, bên trên treo một tấm biểnđã hỏng, ghi ba chữ “Đình Lan Dạ”. Bước xuống kiệu, Lục Thủy, Thanh Yêndìu tôi đi, ba người bước thậm bước thụt mãi mới qua được bãi cỏ vào đến trong đình.
Ngôi đình này cũng giống như những ngôiđình khác, bên trong có bàn ghế đá, mặt bàn khắc một bàn cờ vây. ThanhYên nói: “Ngôi đình này xây ở chỗ hoang vu như vậy làm gì? Có ai rảnhrỗi hết việc tự nhiên chạy đến đây nghỉ ngơi chứ?”
Lục Thủy nói: “Có lẽ là cho người đi đường dừng chân nghỉ ngơi, huống chiphong cảnh ở đây cũng rất được, toàn là hoa dại! Ngươi xem, đỗ quyêndại, bán chi liên, bánh xe, hoa miệng quạ rộng,…”
Nghe nàng nói đến đây, tôi không kìm được mà bật cười, “Đỗ quyên dại và bánchi liên thì ta biết, nhưng bánh xe với hoa miệng quạ rộng là gì vậy?”
Lục Thủy ngượng ngập đáp: “Bánh xe là cỏ xa tiền, vì lúc nhỏ người trongnhà thường gọi như thế nên cũng quen miệng gọi theo. Còn hoa miệng quạrộng chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tu-su-ky/1588125/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.