edit & beta: Hàn Phong TuyếtTừng đám mây màu nhỏ khoe đẹp
Sao bay truyền cho nhau nỗi hận
Sông Ngân vời vợi thầm vượt qua
Gió vàng móc ngọc một khi gặp nhau
Hơn hẳn bao lần ở dưới cõi đời
Tình mềm tựa nước
Hẹn đẹp như trong giấc mơ
Không nỡ nhìn cầu Ô Thước là lối về
Hai mối tình đã thật sự là lâu dài
Há đâu cứ phải gặp nhau chiều chiều sớm sớm*
“Thước kiều tiên” – Tần Quán.
*Bản dịch nghĩa tham khảo tại thivien.net.
Nhắc tới “Thước kiều tiên” thì nổi danh nhất chính là bài của Tần Quán. Song lại xuất hiện một vấn đề – bài này cũng đề cập đến đêm thất tịch. Màđại ý của bài thơ là chỉ việc nam nữ gặp nhau, cũng phù hợp với dụng ýcủa người viết. Nếu như câu thứ hai mới là câu thực sự chỉ ngày, vậy câu trước sẽ chỉ điều gì? Hay là… cách suy đoán của tôi không đúng?
Hu hu! Chết mất thôi! Không giải được, không giải được! Cái người viết thơ kia có thấy mệt không? Muốn hẹn người ta thì viết rõ thời gian địa điểm ra là được! Còn bắt người ta đoán nát cả óc, lỡ không nghĩ ra thì làmsao? Chẳng phải sẽ chết uổng à? Tôi hận nhất là chủ nghĩa thần bí củangười xưa! Có lời không nói thẳng ra, cứ phải làm màu thi ca để khoe tài văn thơ. Người sắp chết rồi, giữ lại ít tế bào não để đến khi gặp DiêmVương còn dùng chứ! Chưa biết chừng ông ta vui lòng sẽ cho đầu thai vàonhà tốt, không phải gánh kiếp đoản mệnh tự sát nữa.
Tức chết tôi!
Tu ừng ực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tu-su-ky/1588124/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.