Tôi dùng tay nhặt một hạt lạc rang trong chiếc đĩa trước mặt và cho vào miệng, cảm thấy vị bùi thơm quyện với chút mặn mà rất ngon tôi đưa tay lấy thêm. Nhìn thấy vẻ mặt lạnh lùng của Mộc Tử Sâm, tôi cười cười rồi hỏi:
' Làm sao? Ngươi lại không tìm thấy tiểu Ninh tử?"
Mộc Tử Sâm vừa dùng bữa vừa đáp :
Không! Hoàng Thượng cho ta đi ăn trưa! Còn em ấy thì đến tống sở để dặn dò một số việc theo lệnh của hoàng thượng!"
Tôi gật đầu, mồm nhai nhồm nhoàm tay liên tục lấy lạc rang, một lúc sau, Mộc Tử Sâm lại nói thêm:
"Ngươi mà không quay về thì hoàng thượng sẽ ban cho ngươi 10 trượng!"
Tôi nghe xong thì giật bắn người, ngay lập tức đứng phắt dậy, ba chân bốn cẳng mà xoay người chạy đi, mặc dù có hơi hoảng nhưng vẫn không quên với tay bóc một nhắm lạc rang.
Tôi cũng quên mất tiêu là phải trở lại ngự phòng của hoàng thượng sau khi dùng xong bữa trưa, cũng tại đám bạn xã giao kia, tôi đến ăn trưa mà đám người đó cứ mãi rủ tôi cùng chơi đấu bọ, chơi xong thì không nghĩ đến thời gian đã trôi qua bao lâu rồi..
Tôi nhanh như một tia chớp phi thẳng vào bên trong ngự phòng, hoàng thượng đang chú tâm vào tấu chương, hắn chỉ khẽ liếc mắt nhìn xem kẻ vừa xông vào vào là ai, sau khi thấy đó là tôi thì hắn ung dung hạ mắt xuống tiếp tục công việc chuẩn tấu chương của mình.
Tôi thở phì phò nhìn hắn chằm chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tro-thanh-thai-giam-cua-hoang-de/3647852/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.