Vân Lệ vỗ vỗ bả vai Vân Hạc: “Cái gì mà nói tin vào lời của tam ca? Tam ca thật sự không lừa đệ, tam ca thật tình muốn làm huynh đệ tốt của đệ! Đệ xem, vừa rồi không phải tam ca đã giúp đệ đánh
Viên Khuê một trận để trút giận sao?”
“Ồ”
Vân Hạc trả lời một tiếng, rõ ràng là vẫn không tin.
Trong lòng Vân Lệ thầm mắng một tiếng khốn khiếp, sau đó lại bắt đầu lừa gạt Vân Hạc.
Vân Hạc và hắn ta kì kèo một trận, lúc này mới dần dần biểu hiện ra mình tin tưởng lời hẳn ta nói. “Vậy đệ xem chuyện của Viên Khuê hôm nay, đệ đừng truy nữa được không?”
Vân Lệ nhân cơ hội nói: “Viên Khuê còn không có lá gan đó! Chắc hắn chỉ đang làm trò thôi.”
Vân Hạc nghĩ nghĩ, gật đầu nói: “Vậy lần này ta sẽ nể mặt tam ca một lần, nhưng tam ca ngươi phải nói với Viên Khuê, bảo hắn không được nhớ thương Lạc Nhạn nữa.”
“Hắn dám!”
Vân Lệ vỗ ngực đảm bảo nói: “Nếu hắn còn dám nhớ thương lục hoàng tử phi của đệ, không cần đệ mở miệng, tam ca sẽ đánh chết hắn ngay!”
“Được, cảm ơn tam ca.” Vân Hạc gật gật đầu.
Hai người tiếp tục ở trong thư phòng trò chuyện một lúc lâu, sau đó mới đi ra ngoài.
Nhìn thấy Vân Hạc đưa mắt ra hiệu cho mình, Diệp Tử lập tức tức tiến lên cầu tình cho Viên Khuê.
Vân Lệ nghe thế, lập tức đáp: “Được rồi, không cần ngươi...” “Được rồi, cứ vậy đi!”
Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tro-thanh-nguoi-manh-nhat/3464262/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.