Vân Lệ khom người, cúi đầu nói: “Nhi thần quả thật ghen tị với Lão Lục vì lập được chiến công, mấy ngày nhi thần đã tự kiểm điểm nhiều lần, trong lòng cảm
thấy vô cùng xấu hổ, cũng cảm thấy xấu hổ với Lục đệ.”
“Nhi thần biết tính tình của Lục đệ. chắc chắn sẽ không dám xin phụ hoàng ban thưởng, nên nhỉ thần cả gan, thay Lục đệ xin phụ hoàng ban thưởng.”
“Nhi thần cũng hy vọng mượn chuyện này để nối lại quan hệ với Lục đệ...” Vân Lệ nói rất chân thành, suýt chút nữa Vân Hạc đã tin.
Tuy nhiên, rất nhanh hắn hiểu được Vân Lệ đang cố gắng lấy lòng Văn đế. Tên ngốc này đã biết động não rồi!
“Vậy sao?”
Văn đế híp mắt lại: “Vậy ngươi nói xem, trãẫm nên ban thưởng cho Lão Lục như thế nào?”
“Cái này...” Vân Lệ hơi khựng lại, giả vờ như không dám nói. “Ngươi cứ nói đi!”
Văn đế trực tiếp lên tiếng, dường như rất hài lòng với biểu hiện hôm nay của Vân Lệ.
Có lời nói của Văn đế, lúc này Vân Lệ mới thử thăm dò hỏi: “Vài ngày nữa Lục đệ sẽ đến Sóc Bắc, nhi thần cả gan, xin phụ hoàng chọn một vài người có sức khỏe tốt trong Lục Vệ hoàng thành, làm thân binh* cho Lục đệ, để đảm bảo an toàn cho Lục đệ!”
*người hậu cận của vua và bảo vệ cấm thành
Vân Lệ vừa nói xong, cả người Vân Hạc đều thấy rùng mình.
Còn có chuyện tốt như vậy sao?
Vì lấy lòng Văn đế, hắn ta không từ thủ đoạn nào!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tro-thanh-nguoi-manh-nhat/3455078/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.