Ban đêm Văn Đế vẫn còn trong Ngự thư phòng.
Bởi vì chuyện sứ đoàn Bäc Hoàn, gần đây Văn Đế cũng không sủng hạnh những phi tử kia.
Ông ấy thực sự không có lòng dạ nào nghĩ tới chuyện đó.
Nghĩ đến ngày mai sẽ bàn bạc chuyện trao đổi lương thực với sứ đoàn Bắc Hoàn, Văn Đế lập tức ngủ không yên.
"Cốc cốc..." Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa.
"Vào đi." Văn Đế mệt mỏi ngẩng đầu lên. Ảnh vệ vội vàng tiến vào, ghé vào bên tai Văn Đế thì thầm.
Nghe xong, ánh mắt Văn Đế bỗng nhiên lóe lên tia chết chóc.
"Việc này xác thực trăm phần trăm?" Vẻ mặt Văn Đế nhuốm sương lạnh, mở miệng dò hỏi.
Ảnh vệ khẽ gật đầu.
"Đúng là to gan!"
Trong mắt Văn Đế hiện lên sát ý.
Đánh xong trận năm năm trước, ông ấy đã nghiêm lệnh các bộ nhất định phải phát bạc an ủi cho các tướng sĩ bỏ mình đúng hạn, không được thiếu một cắc nào.
Ai dám tham ô, tuyệt không nương tay!
Không ngờ vẫn có người dám ra tay.
Sau khi cố gắng kìm nén lửa giận, Văn Đế lại hỏi: "Xác định lão Lục và lão Tam đã từng nói việc này?"
"Xác định." Ảnh vệ nặng nề gật đầu.
"Được, trẫm biết rồi, lui xuống đi." Văn Đế khẽ vuốt căm, phất tay ra hiệu ảnh vệ lui ra.
Đợi ảnh vệ rời đi, ánh sáng sắc bén trong mắt Văn Đế lại lóe lên.
Lão Tam à lão Tam! Ngươi cũng đừng khiến cho trẫm thất vọng đó.
Ngược
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tro-thanh-nguoi-manh-nhat/3438310/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.