Từ Cương nghe xong không khỏi giật giật khóe miệng, cảm thấy mình vừa khen ngợi Kim Phi một cách vô ích.
“Đến ngày ấy, nếu vi thần còn trực tại Ngự sử đài, nhất định sẽ khuyên bệ hạ không cho phép tiên sinh xa hoa như vậy!” Từ Cương ngẩng đầu nhìn Kim Phi, sắc mặt nghiêm túc nói.
“Đến lúc đó rồi nói!” Kim Phi không quan tâm.
Nếu Kim Phi muốn xây dựng cung điện, điều đó có nghĩa là nền kinh tế của Đại Khang đã dần phục hồi và cần một số biện pháp khác để kích thích kinh tế tiếp tục phát triển.
Xây dựng nhà cửa và phát triển cơ sở hạ tầng chình là kế hoạch của Kim Phi.
Nhưng hiện tại vẫn còn sớm, Kim Phi cũng không muốn tranh cãi củng đối phương.
"Được, vậy thì đến lúc đó nói sau!"
Từ Cương gật đầu, sau đó giơ tay nói: "Bây giờ ta có một số vấn đề muốn thỉnh giáo tiên sinh, mong tiên sinh có thể chỉ giáo!"
“Nói đi,” Kim Phi biết vấn đề thật sự đã đến rồi!
“Nghe nói tiên sinh muốn xây một thành trì ở Đông Hải? không biết…”
Lời Từ Cương mới nói được nửa, đã bị Kim Phi cắt ngang.
“Ông nghe nói ở đâu đấy?” Kim Phi khẽ cau mày.
Theo cách nói hồi nãy của Thiết Thế Hâm, thì mấy ngày trước Từ Cương đã tới Kim Xuyên, tin tức của mình cũng mới gửi về mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3429188/chuong-3775.html