“Tiền chúng ta dùng đều là do thương hội Kim Xuyên đúc ra, bọn họ sẽ ăn hôi của chúng ta mấy đồng lẻ này sao?”
Huyện lệnh nói: “Hơn nữa, hai năm trước khi mọi người còn đang khó khăn, không phải đều vay lương thực từ tiền trang Kim Xuyên đó sao?
Nói một câu thật lòng, khi đó mọi người chẳng có gì hết, vì rằng cứ là người dân của huyện Trạch Vân là có thể đến tiền trang để vay lương thực cầm hơi, hiện giờ cửa hàng mặt tiền và kho hàng to như thế của tiền trang Kim Xuyên và thương hội Kim Xuyên đều đặt ở đây, triều đình còn đồng ý dùng thuế má của huyện Trạch Vân chúng ta làm đảm bảo, nếu mọi người cần lương thực mà tiền trang Kim Xuyên không trả tiền mặt, mọi người có thể dùng để bù thuế má, mọi người còn phải lo lắng cái gì chứ?”
Gần như mọi người ở phía dưới đều cúi gằm mặt.
Đúng vậy, năm kia vào vụ mùa thu hoạch thì mưa liên tục mấy ngày liền, rất nhiều nhà thu hoạch lương thực, giao thuế má xong thì gần như là không còn gì để ăn.
Gần như nhà nào cũng đều lo lắng cho mùa đông.
Một số người già cao tuổi cảm thấy mình có thể sẽ không sống qua nổi mùa đông này, vì để tiết kiệm cho con cái được miếng cơm, để các con có thể chống chọi qua mùa đông đều chuẩn bị tự sát vào mùa thu.
Cũng vào ngay lúc này, thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3386866/chuong-3672.html