“Bây giờ ta đang cứu ngươi, ngươi làm theo những gì ta nói, biết chưa?”
Kim Phi vừa nói, vừa đi vòng ra phía sau Sương Nhi.
Thấy Sương Nhi lại gật đầu, hai chân Kim Phi tách ra một trước một sau, giống như sắp đánh quyền với người khác, chân trước cong chân sau duỗi thẳng.
Sau đó y giang rộng hai tay, nhìn Sương Nhi hô: “Dựa vào, ngồi lên chân ta!”
Nghe thấy Kim Phi nói như vậy, mọi người ở đây đều ngẩn ra.
Tất cả mọi người đều không ngờ, Kim Phi lại yêu cầu Sương Nhi làm vậy trong tình huống nguy cấp này.
Sương Nhi cũng cho rằng vì mình nghẹt thở nên không nghe rõ lời của Kim Phi.
Công chúa Lộ Khiết là người phản ứng lại đầu tiên, nhìn Sương Nhi hét: “Mau, nghe theo tiên sinh, ngồi lên đi!”
Từ trước đến nay Sương Nhi đều nghe theo lệnh của công chúa Lộ Khiết, đừng nói là công chúa bảo cô ta ngồi lên đùi Kim Phi, cho dù công chúa Lộ Khiết có bảo cô ta đi hầu hạ Kim Phi, Sương Nhi cũng không thể phản kháng.
Thế là lùi về sau một bước, ngồi lên đùi Kim Phi.
“Ngươi cúi người về trước một chút!” Kim Phi đẩy lưng Sương Nhi.
Sương Nhi vội vàng khom lưng, cơ thể hơi nghiêng về trước.
Sau đó, trước con mắt soi mói của tất cả mọi người, hai cánh tay của Kim Phi, vòng qua người Sương Nhi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3385616/chuong-3596.html