“Ta…ta cũng không biết, hình như là bị hóc xương các!” Băng Nhi lo lắng đến sắp khóc rồi.
Từ sau khi cùng Sương Nhi đảm nhiệm vị trí thị nữ của công chúa Lộ Khiết, hai người đã phối hợp ăn ý hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ, tình cảm còn thân hơn chị em ruột thịt.
Nhìn Sương Nhi đau đớn như vậy, mặt thì ngày càng đỏ, Băng Nhi đã không cảm nhận được sự sợ hãi nhiều năm rồi, lúc này cô ta lại cảm nhận được cảm giác sợ hãi dữ dội đang ập đến mình.
Cô ta thà một mình đối mặt với mười con chó sói, còn hơn là nhìn thấy Sương Nhi như vậy.
“Đương gia, Sương Nhi bị hóc xương cá thật sao?”
Quan Hạ Nhi cũng nhìn Kim Phi mặt đầy lo lắng.
Vào một năm hạn hán khi cô còn nhỏ, mọi người đều phải gánh nước tưới đất. Nước sông lúc đó vốn ít, sau này lại bị tát cạn, nên chỉ còn lại mấy vũng nước.
Các loài cá trong sống không còn nơi để trốn, con nào con nấy đều bị giam trong từng vũng.
Khi đó dân làng rất nghèo, không có lưới đánh cá cũng không có thuyền cá, rất khó bắt được cá dưới sông.
Kết quả dân làng bèn tát cạn nước trong vũng nước, sau đó bắt đầu bắt cá.
Đó là lần duy nhất trước khi cô gả cho Kim Phi, mà được ăn no thịt.
Lúc ấy có rất nhiều người bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3385615/chuong-3595.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.