Chương trước
Chương sau
Nói xong ông ta còn chỉ lên phi thuyền ở trên trời cũng đi theo tới đây.



Kim Phi nghe xong thì dở khóc dở cười.



Chẳng trách cỏ ở đây còn sắp cao hơn cả lúa, thì ra là sợ phi thuyền ở trên trời nhìn thấy.



Thực ra đây quả thực là một cách để tránh bị kiểm tra từ trên cao.



Mấy người Kim Phi ngồi phi thuyền tới đây sẽ không nhìn thấy có người khai hoang ở dưới.



“Sau này không cần phải như vậy nữa, muốn khai hoang thì cứ mạnh dạn mà khai hoang!”





Kim Phi vỗ vai người đàn ông trung niên: “Chúng ta tới đây cũng không phải để kiểm tra khai hoang, mà tới để khảo sát địa hình… Đúng rồi, nói đến đây, có một việc suýt nữa thì quên nói với mọi người!”



“Mời tiên sinh nói!”



“Chúng ta muốn xây một hồ chứa nước ở đây, lần này tới là để khảo sát địa hình, đến lúc đó xung quanh khe núi có thể sẽ bị che lấp, mọi người thu hoạch xong vụ lúa này, có lẽ mảnh đất này sẽ không thể trồng trọt được nữa!”



Kim Phi nói xong, sắc mặt của người dân xung quanh đều trở lên u ám.



Chẳng trách vừa rồi Kim Phi lại dễ nói chuyện như vậy, thì ra là không để cho bọn họ trồng trọt ở đây nữa.



Nhưng mảnh đất này cũng không phải là của bọn họ, Kim Phi không để cho bọn họ nộp bù các khoản thuế trước đây đã là một ân huệ ngoài pháp luật rồi, bọn họ cũng không tiện nói gì.



Dân làng còn thẳng thắn hơn cả Kim Phi, không vui sẽ hiện rõ lên mặt, cho dù Kim Phi không giỏi quan sát sắc mặt của người khác cũng có thể nhìn ra.



Suy nghĩ một lát, Kim Phi gọi Ngụy Đại Đồng tới một bên, hỏi: “Khi thi công con kênh gặp phải tình huống này thì có bồi thường không?”



“Có.” Ngụy Đại Đồng đáp: “Theo chính sách mà bộ Hộ đưa xuống, đồng ruộng bị chiếm dụng trong quá trình xây dựng con kênh thì phải để cho người dân bị chiếm dụng đồng ruộng chọn một mảnh ruộng có cùng diện tích trong ruộng đất công để bồi thường.”



Đối với trường hợp khai hoang này sẽ căn cứ theo thời hạn khai hoang khác nhau, mà mức bồi thường cũng sẽ khác nhau.



Đất khai hoang trên ba năm thì sẽ bồi thường toàn bộ, đất khai hoang từ một đến ba năm thì bồi thường một nửa ruộng đất, khai hoang một năm trở xuống thì không bồi thường!



Đây cũng là để đề phòng có người nghe nói sắp xây dựng con kênh mà chạy đi khai hoang trước.”



Kim Phi nghe xong khẽ gật đầu.



Thật ra chuyện như vậy đời trước y cũng thấy khá nhiều.



Khi chính phủ xây dựng đường sá hay là hay các công trình khác cần chiếm dụng đất, một vài người có tin tức nhanh nhạy sẽ đi tìm người dân để thuê đất, sau đó dựng lên mấy cái cột thêm mái nhà gọi là nhà xưởng, hay trồng thật nhiều cây ăn quả gọi là vườn cây trái, cứ theo số cây mà tìm chính phủ đòi tiền bồi thường.



Bộ Hộ lập ra quy định khai hoang trong vòng một năm thì không bồi thường, cũng là để ngăn chặn những người biết trước được tin tức, ngầm chiếm đoạt tiền bồi thường của quan phủ.

Thật ra người có thể nhận được tin tức nội bộ sớm như vậy, còn có thể biết trước được lộ trình dự kiến, chắc chắn không phải người thường.



Chính quyền Xuyên Thục vừa mời được thành lập, các quan chức cấp cao đều cải tổ, hầu hết đã đề bạt lại, tất cả đều hăng hái, ai cũng hiểu cái lợi cái hại trong đấy, nên trước mắt chưa ai dám làm.



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.