Đại Tráng nhìn Nathan: “Đi thôi, đi với bọn ta xem nhóm người này có phải là người của bộ lạc Thương Ưng không!”
“Được!” Lần này Nathan không dám nhắc đến điều kiện, dặn dò tùy tùng nghe theo sắp xếp của nhân viên hộ tống, sau đó bản thân ông ta đi cùng Đại Tráng đến phi
thuyền cuối cùng.
Khi lên phi thuyền rồi mới nhận ra trong cáp treo của phi thuyền này chỉ có mười mấy người bao gồm cả phi hành đoàn.
“Chỉ chừng này người chúng ta đi thôi sao?”
“Chúng ta chỉ đi trinh sát, cũng không phải đi đánh trận, đi nhiều người làm gì chứ?”
Hầu Tử khéo nói hơn Nathan nhiều, vừa nói vừa khóa cap treo lại.
Phi công bên cạnh lại cười thầm.
Nathan không quen Hầu Tử và Đại Tráng, nhưng phi công lại rất rõ bản lĩnh và thân phận của Hầu Tử và Đại Tráng, hai người họ hành động cùng nhau, chứng tỏ
họ rất coi trọng nhiệm vụ lần này.
Nhưng phi công cũng không nói gì, điều khiển phi thuyền từ từ bay lên không trung, bay đến phía Tây Bắc.
Thể tích bóng bay của phi thuyền quá lớn, để đề phòng bị quân địch nhìn thấy, lần này phi thuyền bay rất thấp, hơn nữa chỉ đưa Hầu Tử qua sông không bao lâu, phi thuyền đã dừng lại.
“Đại Tráng, đi vòng qua ngọn núi này, sau đó vượt qua hai ngọn núi nữa là đến kênh Mô Ngư rồi, chỉ có thể đưa mọi người đến đây, nếu đi đến phía trước nữa, rất dễ bị lính trinh sát phát hiện!” Phi công nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3384687/chuong-3520.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.