“Còn có thể làm gì nữa, kẻ nào đến thì giết kẻ đó!” Kim Phi bình tĩnh nói: “Nếu bọn họ đã đến vậy thì đừng quay về nữa!” “Nhưng không phải tiên sinh nói bọn họ đến ít nhất ba nghìn người sao?”
Quan tâm quá dẫn đến hỗn loạn, đập Đô Giang là chiến công đáng tự hào nhất trong đời Ngụy Đại Đồng, mà Kim Phi chỉ mang theo chiến đội áo giáp đen và đội súng kíp, Ngụy Đại Đồng lo lắng họ không thể bảo vệ được đập Đô Giang.
Nói xong, ông ta đột nhiên nhận thức được nói như vậy có chút không hợp lý, nên vội giải thích: “Tiên sinh, không phải ta nghi ngờ năng lực của ngài, nhưng...nhưng...”
Từ trước đến nay Ngụy Đại Đồng luôn khéo đưa đẩy, nói chuyện đều hơi lúng túng.
“Nguy đại nhân, ngài yên tâm đi, ta cũng rất quan tâm đến đập Đô Giang giống như ngài, sẽ không để nó xảy ra chuyện gì!”
Kim Phi vỗ vai Ngụy Đại Đồng: “Ta đã nói với Khánh đại nhân rồi, nếu nhóm người Đại Tráng xảy ra chuyện gì, Khánh đại nhân sẽ lập tức điều quân đến tiếp viện!”
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt!” Lúc này Ngụy Đại Đồng mới yên tâm.
“Đúng rồi Ngụy đại nhân, mực nước sông Kim Mã gần đây như thế nào rồi?” Kim Phi hỏi.
Kể từ mùa xuân, mực nước các nhánh sông Trường Giang luôn tăng, Kim Phi hơi lo lắng.
“Mực nước khu vực thường nguồn đã vượt mức cao nhất trong ba mươi năm qua, cũng may đập Đô Giang khơi thêm dòng, nên không có lũ lụt.
Ngụy Đại Đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3384686/chuong-3519.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.