“Ta hiểu rồi.” Vạn Hạc Minh khẽ gật đầu: “Giống như Lưu đại ca, mỗi lần tới Bích Phượng Lâu, đều là muốn gặp chị hoa khôi kia, nhưng bắt buộc phải nói là
đến đó nghe nhạc thưởng trà, đúng không?”
“Khụ khụ, Vũ Hồng à, dưới lằn roi vọt mới đào tạo được người con hiếu thảo, trẻ con nên được dạy dỗ nhiều hơn.”
Lưu Bất Quần cởi áo xưởng ra: “Ta còn có chút chuyện, không làm phiền cô dạy dỗ Hạc Minh nữa.”
Nói rồi ông ta đi ngay.
Vạn Hạc Minh lập tức nhận ra không ổn rồi, co cẳng định chạy, kết quả giây tiếp theo đã bị Vạn Vũ Hồng túm được.
Sau đó trong xưởng rèn vang lên tiếng kêu thảm thương của Vạn Hạc Minh.
Kim Phi về đến nhà, vừa vào cửa đã nhìn thấy Quan Hạ Nhi đang ngồi dưới đình, quạt cho con.
Thấy Kim Phi đã về, Quan Hạ Nhi bèn thả màn trên nôi xuống, rồi đi lại chỗ y.
“Nếu nàng muốn hỏi chuyện của công chúa cao nguyên thì đừng mở miệng, đều là tin vịt, ta không muốn cưới cô tai”
Kim Phi chưa đợi Quan Hạ Nhi cất lời, đã xua tay.
Ban sáng y thấy ánh mắt của Quan Hạ Nhi không đúng lắm, giờ đã biết được lý do.
Đây không phải là đề tài mà Quan Hạ Nhi thích thú nhất sao?
“Đương gia, chàng nghĩ như thế nào, người khác tin vào tin vịt, nhưng chẳng lẽ ta còn không hiểu chàng sao?”
Quan Hạ Nhi nói: “Chắc chắn tin vịt là giả, sao chàng có thể kết hôn với một người mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382971/chuong-3378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.