"Tin tức nói, buổi trưa ngày hôm qua Lý đại nhận đã đến thành Tây Xuyên rồi." Tiểu Ngọc nói.
"Chuyến đi lần này nhất định rất vất vả, chỉ cần đến được Tây Xuyên là tốt rồi, truyền tin cho Lý Địch, bảo cậu ta nghỉ ngơi vài ngày, không cần vội về."
Đất Thổ Phiên là cao nguyên, cho dù là kiếp trước đi đến đó cũng khá khó khăn, huống hố là bây giờ nữa.
Lý Địch có thể về nhanh như vậy đã nằm ngoài dự đoán của Kim Phi rồi. "Vâng." Tiểu Ngọc gật đầu.
"Tình báo còn nói gì nữa?"
Kim Phi hỏi: "Nhóm người Địch Địch vẫn khỏe chứ?"
"Không tốt lắm."
Tiểu Ngọc lắc đầu nói: "Sứ đoàn chỉ về có mười bảy người, trong đó có người là sứ giả Thổ Phiên, hình như Lý đại nhân cũng bị thương, trên đầu cũng quấn băng vải nữa!"
"Người của chúng ta chỉ về có mười bảy người sao? Địch Địch cũng bị thương hả?" Kim Phi cau mày hỏi: 'Xảy ra chuyện gì vậy?"
Lý Địch đi đến Thổ Phiên không phải là đi một mình, các cận vệ và quan viên khác đi cùng cộng lại cũng hơn hai mươi người.
Kết quả bây giờ chỉ có mười bảy người trở về, Lý Địch còn bị thương, rõ ràng là trên đường đi bọn họ đã gặp phải tai nạn rồi.
"Không biết." Tiểu Ngọc lắc đầu: "Các huynh đệ đóng quân ở Tây Xuyên chỉ nhìn thấy Lý đại nhân vào thành, sau đó đi đến Khánh phủ, các huynh đệ đóng quân ở Tây Xuyên còn chưa kịp đến hỏi thăm Lý đại nhân đã thông báo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382530/chuong-3339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.