Nhưng có rất nhiều người bị thương.
Lựu đạn được ném từ một sân khác cách đó hơn hai mươi thước, nhân viên hộ tống thực hiện nhiệm vụ phong tỏa gần đó nhanh chóng hành động bao vây cái sân này lại sau đó lao vào trong.
Đáng tiếc, nếu các tử sĩ đã dám ra tay thì đã sớm suy nghĩ kỹ đường lui rồi.
Trước khi nhân viên hộ tống lao vào đã trốn thoát rồi, trong sân chỉ còn lại chủ nhân đã bị giết chết.
"Chắc chắn hắn tay chưa chạy xa đâu, lục soát cho ta!" Trung đội trưởng dẫn đầu đội nhân viên hộ tống giận dữ hét lên.
Trong sân, những cận vệ không bị thương của Trịnh Trì Viễn không bị thương lập tức vây quanh anh ta.
Đội trưởng cận vệ kéo Trịnh Trì Viễn lên khỏi mặt đất, lo lắng hỏi: "Tướng quân, ngài không sao chứ?”
"Ta không sao." Trịnh Trì Viễn móc lỗ tai ù ù của mình, sau đó hỏi: "Các ngươi có sao không?"
Đội trưởng cận vệ biết anh ta đanh hỏi về phó tiểu đoàn trưởng đội nhân viên hộ tống và phó tổ trưởng tiểu đội Chung Minh nên lập tức trả lời: "Tiểu đoàn trưởng Trang bị thương một chút ở chân, nhưng vì mặc áo giáp nên không có chuyện gì, tổ trưởng Chu hình như bị mạt sắt đâm vào nhiều chỗ, ta chưa nhìn kỹ thì quân y đã kiêng anh ta đi rồi, không biết bây giờ như thế nào nữa."
"Có nhìn thấy lựu đạn được ném từ chỗ nào đến không?"
"Thấy rồi, các huynh đệ của tiêu cục đã đuổi theo rồi!" Đội trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382398/chuong-3298.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.