Dưới rào chắn, Trịnh Trì Viễn và Hồng đào Bình đang ngẩng đầu nhìn số hiệu Thái Bình.
Thấy Kim Phi xuất hiện bên rào chắn, hai người họ bèn vẫy tay với y. “Tiên sinh yên tâm, ta nhất định sẽ bảo vệ Đông Hải thật tốt...”
Trịnh Trì Viễn cất cao giọng bày tỏ lòng quyết tâm với Kim Phi, nhưng còn chưa hô hào xong, công nhân trong cabin điện đã bắt đầu kéo còi hơi.
“Tiên sinh, có thể lên đường chưa ạ?” Kim Bằng đi lên xin chỉ thị.
Tiếng còi hơi báo hiệu nước trong phòng nồi hơi đã xôi, đâu máy hơi nữa đã bắt đầu khởi động.
“Lên đường thôi!” Kim Phi gật đầu ra lệnh.
Kết cấu càng đơn giản, càng ít xảy ra rủi ro, vì giảm bớt khả năng xảy ra rủi ro của số hiệu Thái Bình, khi Kim Phi thiết kế nó, y đã không thiết kế chức năng đảo chiều.
Lúc trước mũi thuyền chỉ về đâu, đầu máy hơi nước sẽ khởi động ở đó, không Tìm được cách nào để đi lùi từ bến tàu.
Tàu Trấn Viễn số một cũng bởi vậy mà bị cầm chân ở bến tàu, rồi bị người Đông Man nghiền nát đến chết.
Thôi thì đi một đàng khôn một dặn, vì tránh để xảy ra tình huống như vậy, tối hôm qua sau khi buổi biểu diễn kết thúc, Kim Bằng đã sai thủy thủ lái số hiệu Thái Bình ra ngoài, lượn vài vòng, sau đó lại tìm một chiếc thuyền lầu chở rong biển, kéo số hiệu Thái Bình về bến tàu, giữ cho mũi thuyền hướng ra ngoài.
Không chỉ có vậy, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382318/chuong-3218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.