Theo tiêu chuẩn sống của Kim Phi kiếp trước, loại phòng này thô sơ đến mức không thể nào thô sơ hơn nữa, quả thực còn hoang phế hơn so với những tòa nhà bỏ hoang.
Nhưng chính phòng thô sơ như vậy, lại vẫn khiến dân tị nạn của Đông Hải kích động không thôi.
Ở nhà cũ trước đây của họ đều là nhà lá, đến khi trời mưa xuống, bên ngoài mưa lớn, trong nhà mưa nhỏ.
Trước khi chạy nạn, trong lòng dân tị nạn đều không có một chút cảm giác an toàn nào.
Hy vọng xa vời duy nhất của họ chính là sau khi đến Đông Hải, thật sự giống như tin đồn, có thể xin được một ngụm cháo, không chết đói.
Nếu có thể tìm được một ngôi miếu đổ nát để nương thân nữa, vậy thì càng tốt rồi.
Kết quả sau khi tới Đông Hải, họ không những tìm được công việc, mỗi ngày có cơm ăn no, vậy mà còn ở trong phòng gạch ngói.
Lúc nhà họ Vũ Văn và nhà họ Chu lừa dân tị nạn đến Đông Hải, đều không dám nói như vậy.
Mưu sĩ của hai nhà trước giờ làm tính toán đại khái, cho. dù có phân nửa người dân xúi giục họ đi Đông Hải, trong khoảng thời gian ngắn đã có thể tụ tập mấy chục ngàn người.
Muốn nuôi sống nhiều dân tị nạn như vậy, lương thực mỗi ngày cần tiêu hao, đều là một con số cực kỳ lớn.
Cho dù Kim Phi trong khoảng thời gian ngắn có thể kiên trì một chút, nhưng tuyệt đối không thể kiên trì thời gian dài.
Dù sao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382172/chuong-3072.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.