Rất nhiều người dân chăm chỉ như kiến thợ, họ dùng đủ loại biện pháp để kéo gỗ vào trong nước.
Nếu có triền núi thì lăn gỗ xuống, nếu không có triền núi, thì họ dùng sức người để nâng gỗ ném vào trong sông.
Người biết bơi thì quấn chéo một vòng dây thừng, họ buộc thân cây vào dây thừng rồi từ sông lớn sông nhỏ hội tụ ở các nhánh sông Trường Giang, rồi lại từ nhánh sông đổ về dòng chính của Trường Giang, rồi dọc theo dòng chính châm chậm đổ về Đông Hải.
Ngày thứ hai mười bảy kể từ khi Cửu công chúa trở về Xuyên Thục, Trịnh Trì Viễn dẫn dắt đoàn thuyền thủy quân đến cửa biển Trường Giang từ sớm.
Dựa theo tin tức mà ca nô truyền đến, thì nhóm gỗ đầu tiên sẽ đến trong hôm nay.
Tới Đông Hải, các cây gỗ không di chuyển được nữa, vì thế Kim Phi ra lệnh Trịnh Trì Viễn dẫn thủy quân lôi gỗ về xưởng đóng thuyền.
Trong khoảng thời gian này, Kim Phi thuê một vài người dân chạy nạn nghèo, lệnh cho bọn họ đào mương lấp biển, xây nhà dựng cửa, cả trấn Ngư Khê ai cũng cực kỳ bận bịu.
Trịnh Trì Viễn đã không có được một giấc ngủ ngon gần một tháng nay.
Nhưng anh ta không dám oán thán một câu nào, bởi vì không phải chỉ mình anh ta khổ, Kim Phi, Đường Tiểu Bắc, Tả Phi Phi họ cũng vậy, thậm chí có khi còn bận hơn cả anh ta.
Ngay cả người trước kia rảnh rỗi vô cùng như Khánh Mộ Lam cũng bị Kim Phi kéo vào hỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382171/chuong-3071.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.