“Hồng công tử, mau cất nó đi!"
Kim Phi đứng dậy: "Xưởng đóng thuyền là cơ nghiệp tổ tiên của nhà họ Hồng, dù thế nào đi nữa nó cũng là của nhà họ Hồng các ngươi, ta cần khế ước nhà của người làm cái gì?”
“Tiên sinh, nếu như không có ngài, cả đời này nhà họ Hồng bọn ta cũng không thể trả hết món nợ được, thậm chí cả nhà cũ cũng không còn hy vọng lấy lại được nữa, chứ nói gì đến xưởng đóng thuyền đây?”
Hồng Đào Bình nói: “Ta đã không còn nhớ ngài đã đầu tư vào xưởng đóng thuyền bao nhiêu bạc, thép, gỗ và các vật liệu khác nữa, dù sao thì nó cũng phải là một con số khổng lồ.
Mặc dù xưởng đóng thuyền này mang tên “Xưởng đóng thuyền nhà họ Hồng, nhưng ta thực sự rất xấu hổ”
“Hồng công tử nói thế là quá coi thường bản thân mình rồi” Kim Phi nói: “Ngươi cũng biết tình huống lúc ta tìm đến ngươi như thế nào mà, nói trắng ra, lúc đó ngoại trừ tiền ra ta không có gì cả.
Ngươi là người đã cho mọi người không quản ngày đêm dựng nên xưởng đóng thuyền này, cũng là nền móng vững chắc cho xưởng đóng thuyền, không có ngươi thì cũng không có Trấn Viễn số 2 và Trấn Viễn số 3, cũng sẽ không có ca-nô.
Không có Trấn Viễn số 2, Trấn Viễn số 3 và ca-nô, chúng ta sẽ không thể bảo vệ được thành Du Quan, cũng khó có thể đảm bảo nguồn cung cấp vật liệu trong cuộc chiến ở Hi Châu!
Có thể nói rằng, nếu không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382080/chuong-2980.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.