Hồng Đào Bình thấy Kim Phi nhìn về phía vạt áo của mình, cũng nhận ra điều gì đó không ổn, chắp tay nói: “Tiên sinh, mời ngài ngồi xuống uống nước, ta sẽ đi tắm và thay quần áo.”
“Không cần, ta tới đây chỉ nói mấy câu, nói xong ta sẽ rời đi”
Kim Phi xua tay, hỏi: “Hồng Nhị như thế nào rồi?”
“Cảm ơn Tiểu Bắc phu nhân đã nương tay, Nhị thúc của ta không sao, chỉ là mông bị đánh hơi nặng, có thể phải nghỉ ngơi một thời gian.” Hồng Đào Bình trả lời.
“Cũng may xương cốt không bị sao.” Kim Phi khẽ gật đầu: “Bên quân y có thuốc trị thương, lát nữa ngươi có thể đi lấy một ít”
Kim Phi vừa đến đã hỏi thăm tình hình bệnh của Hồng Nhị, lại bảo anh ta đi tìm quân y lấy thuốc, Hồng Đào Bình cho rằng Kim Phi đang tỏ ra nhượng bộ nên đã chắp tay về phía Kim Phi, nói: “Cảm ơn tiên sinh, ta biết, chuyện này không liên quan đến tiên sinh, trước đó tiên sinh cũng không biết...”
Kết quả anh ta còn chưa nói xong đã bị Kim Phi cắt ngang: “Hồng công tử, chuyện này ta thực sự không biết, nhưng nếu ta biết trước, e rằng Hồng Nhị sẽ còn bị xử phạt nặng hơn cả hình phạt của Tiểu Bắc nữa!”
Hồng Đào Bình nghe xong, không khỏi khẽ nhíu mày.
Anh ta cứ nghĩ răng Kim Phi tới đây an ủi mình, ai biết Kim Phi lại nói như vậy.
“Hồng công tử, ta biết ngươi không thích vòng vo, ta cũng thế, vậy nên ta nói thẳng luôn”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382079/chuong-2979.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.