Hồng Đào Bình lớn lên ở ven biển, gia đình làm nghề đóng †àu, quen biết rất nhiều ngư dân xung quanh, nhìn bọn họ ăn không no, trong lòng Hồng Đào Bình cảm thấy rất khó chịu.
Tuy nhiên, công việc ở xưởng đóng thuyền có hạn, hơn nữa còn đòi hỏi cần phải có kỹ năng nhất định, mà nhiều ngư dân không thể làm được.
Hồng Đào Bình cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể lấy tiền anh ta dành dụm được, mua lương thực từ Xuyên Thục, phát cháo cho mọi người ở xung quanh.
Mặc dù tiền lương Kim Phi trả cho Hồng Đào Bình rất cao, hơn nữa mỗi quý cũng có tiền thưởng, nhưng cha Hồng Đào Bình trước đó đã vay nợ, nên anh ta phải trả nợ trước.
Vì để phát cháo, Hồng Đào Bình tạm thời ngưng trả nợ, dùng tiền đó để mua lương thực.
Nhưng ngư dân gặp khó khăn quá nhiều, sức mạnh của một cá nhân thì có hạn, Hồng Đào Bình kiên trì nửa tháng, tài sản của anh ta đã bị tiêu sạch.
Cuối cùng, vẫn là Đại Cường báo cáo tình hình này với cấp trên, xét thấy xưởng đóng thuyền ở Đông Hải, cần quần chúng ủng hộ, Cửu công chúa lập tức yêu cầu Thiết Thế Hâm đưa lương thực đến.
Hiện nay, ngư dân tập trung rất đông ở xưởng đóng thuyền phía Bắc.
Hồng Đào Bình cũng biết đạo lý miệng ăn núi lở, nên vẫn luôn rầu rĩ vì nhóm như dân này, nếu mấy ngày trước không phải bận rộn chuyện cải tạo Trấn Viễn số 3, thì có lẽ anh ta đã thương lượng với Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382057/chuong-2957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.