Nhiều người như vậy cùng giúp, rất nhanh đã làm xong rong biển.
Vì từ trước đến nay Nhuận Nương chưa từng nấu rong biển nên Kim Phi đã tự mình biểu diễn cách làm rong biển.
Salad rong biển, sườn non om rong biển, rong biển hấp cá hố, rong biển xào với thịt heo, gà om và trong biển xé nhỏ...
Nhìn một bàn lớn bày món ăn làm từ rong biển, trong mắt Nhuận Nương đầy dịu dàng.
Thời đại phong kiến, quân tử tránh xa việc bếp núc, người có học thức rất ít vào bếp, nhưng Kim Phi lại khác, y không chỉ biết nhiều cách ăn mới lạ còn không ngại đi nấu nướng.
Y dạy Nhuận Nương làm những món mới thì thôi đi, thỉnh thoảng còn làm thêm đến nửa đêm đến khi đói bụng, bản thân cũng sẽ tự vào bếp nấu ăn.
Nhuận Nương thích Kim Phi, không đơn giản chỉ vì lòng biết ơn mà còn vì sức quyến rũ trên người Kim Phi.
Người có học thức ở Đại Khang ngày càng kiêu ngạo, nội quy trong nhà cũng ngày càng nhiều, đừng nói đến tiểu thiếp, cho dù là vợ cả và con cũng bị xử phạt nghiêm khắc nếu phạm phải nội quy của gia đình.
Kim Phi bây đã trở thành nhân vật giậm chân một cái đã có thể làm rung chuyển Đại Khang, nhưng y vẫn dễ gần như trước, ở nhà vẫn thản nhiên như cũ, thỉnh thoảng còn đùa giỡn với người hầu.
Điều này là sự quyến rũ đặc biệt trong mắt Nhuận Nương.
“Nhìn chằm chằm ta như vậy làm gì?” Kim Phi phát hiện Nhuận Nương đang nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382054/chuong-2954.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.