Tiêu cục Trấn Viễn đánh cường hào chia ruộng đất, sẽ tổ chức đại hội xét xử, xét xử những địa chủ thân sĩ đã bức hại người dân, nhưng sẽ không xử phạt người nhà của họ, thậm chí còn chia ruộng đất cho họ dựa theo số định mức bình thường của người dân.
Nhưng đánh cường hào do người dân tự phát tổ chức lại không giống.
Tá điền bị địa chủ bóc lột nhiều năm như vậy, sớm đã chết đống thù hận trong lòng, vừa không có tiêu cục Trấn Viễn ràng buộc, người dân xông vào nhà địa chủ, không để lại chút gì.
Những người thân nữ của địa chủ cũng có kết quả rất thê thảm.
Vừa mới bắt đầu, mục tiêu của người dân còn là nhằm vào địa chủ và thân sĩ, nhưng dần dần, tất cả những người giàu đều trở thành đối tượng đánh dẹp của người dân.
Bất kể là người buôn vải, người buôn muối hay người bán hàng rong, chỉ cần trông giống như người giàu thì vừa ra khỏi cửa đã bị người dân đánh hôn mê.
Ởnhà cũng không an toàn, nói không chừng đến lúc nào đó người dân sẽ tập hợp lại xông vào nhà.
Tóm lại, Giang Nam bây giờ đã thành một mớ hỗn độn, việc giết người cướp bóc xảy ra mỗi ngày.
Đây cũng là lý do gần đây ngày càng nhiều người giàu chạy đến Xuyên Thục lánh nạn.
Thực ra họ cũng biết chạy đến Xuyên Thục lánh nạn, rất có khả năng sẽ bị tiêu cục Trấn Viễn xử lý, những bọn họ đã không có cách nào khác.
Mặc dù cường hào đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382009/chuong-2909.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.