“Tiên sinh, từ đây đến cổng chính của nghĩa trang vẫn còn ba bốn dặm, đến cổng chính thì xuống xe lần nữa!”
Thiết Chùy nói.
Nhìn thì có vẻ nghĩa trang khá gần nhưng nếu muốn đi đến cổng chính thì vẫn còn vài dặm nữa. Hơn nữa lịch trình ban đầu của Kim Phi không bao gồm việc đến thăm nghĩa trang, cũng không có sắp xếp trước nên Thiết Chùy có chút lo lăng.
Công việc chuyên nghiệp thì nên giao cho người chuyên nghiệp đi làm, vì sự an toàn của bản thân và cũng vì công việc của đội cận vệ, suốt dọc đường, chủ yếu Kim Phi vẫn luôn nghe theo sự sắp xếp của Thiết Chùy.
Nhưng lần này, Kim Phi không nghe, lắc đầu nói: “Ba, bốn dặm thì ba, bốn dặm thôi, vừa đúng lúc có thể ở cùng các huynh đệ nhiều thêm một chút.”
Năm đó, Thiết Chùy cũng tham gia trận chiến ở dốc Đại Mãng, cũng có những đồng đội đã hy sinh ở dốc Đại Mãng hiện đang được chôn cất tại nghĩa trang này, vì thế anh ta cũng có thể hiểu được tâm tình của Kim Phi nên cũng không kiên trì ngăn cản mà gật đầu nói: “Tiên sinh, xin ngài chờ một lát, ta sắp xếp một chút.”
Lần này Kim Phi không phản đối nữa mà chỉ gật đầu rồi quay lại xe ngựa.
Khánh Hâm Nghiêu và một nhóm thân sĩ đi theo phía sau Kim Phi, khi đội của Kim Phi dừng lại, bọn họ cũng dừng lại theo.
Đang đang thắc mắc vì sao Kim Phi lại dừng lại thì anh ta thấy đội cận vệ của Kim Phi và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381996/chuong-2896.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.