Chương trước
Chương sau
"Được rồi, công bố đi!" Kim Phi lại gật đầu.

Đó là cuộc gặp gỡ hiếm hoi giữa hai mẹ con Chu Linh Lung và Kim Phi, sau đó bọn họ lại nói một ít chuyện về nhà trọ và vấn đề phát triển của tiền trang, mãi cho đến khi trời tối đen, đến khi chủ nhà trọ đến thông báo ăn cơm thì mấy người bọn họ mới cùng nhau đi đến nhà ăn.

Sáng sớm hôm sau, Kim Phi tạm biệt hai mẹ con Chu Linh Lung, tiếp tục đi về hướng Tây.

Nhìn đoàn xe của Kim Phi khi đi xa, Chu Trần Thị tức giận nhéo con gái mình một cái: “Con đúng là một cái đầu gỗ, vất vả lắm mới gặp được tiên sinh một lần, chỉ biết nói chuyện công việc, công việc thú vị lắm à?”

Vẻ ngoài của Kim Phi không thể so sánh với Phan An, nhưng cũng trên mức trung bình, điều quan trọng nhất là, Kim Phi có năng lực và địa vị.

Một người trẻ như y chắc chắn là con rể tốt nhất trong mắt tất cả các bà mẹ vợ ở Đại Khang.

Ngay cả mẹ của Cửu công chúa, mẹ của Khánh Phi cũng vô cùng hài lòng với Kim Phi.

Đương nhiên, Chu Trần Thị cũng không ngoại lệ.

Hơn nữa, theo năng lực quan sát của bà ấy, Kim Phi đặc biệt yêu thích những cô gái có thể giúp đỡ mình.

Ngoại trừ Quan Hạ Nhi, hầu như tất cả những người phụ nữ bên cạnh Kim Phi đều có thể tự mình gánh vác một phương trời.

Chưa kể đến Cửu công chúa, cô ấy là nữ đế duy nhất trong lịch sử của Đại Khang từ xưa đến nay.

Đường Tiểu Bắc phụ trách thương hội Kim Xuyên, Tả Phi Phi phụ trách núi Thiết Quán, và Đường Đông Đông, người phụ trách xưởng dệt... tất cả đều là những phụ nữ mạnh mẽ.

Chu Linh Lung phụ trách tiền trang Kim Xuyên, chắc chắn cũng là một người phụ nữ mạnh mẽ, hơn nữa dáng vẻ của cô ấy cũng không tệ, Chu Trần Thị có suy nghĩ như vậy là chuyện bình thường.

Chỉ tiếc là vị trí công việc chính của bọn họ là ở Tây Xuyên, có rất ít cơ hội để tiếp xúc với Kim Phi.

Lần này vất vả lắm mới gặp được Kim Phi, kết quả là Chu Linh Lung chỉ nói chuyện công việc và không hề lôi kéo làm quen với Kim Phi, cho dù Chu Trần Thị cố tình chuyển chủ đề sang chỗ khác, Chu Linh Lung cũng sẽ nhanh chóng quay về chủ đề công việc.

Chu Trần Thị tức sắp chết rồi, nhưng bà ấy không thể nói

gì trước mặt Kim Phi, Nhuận Nương và Tả Phi Phi được.

Bây giờ Kim Phi đã đi rồi, bà ấy không nhịn được mà trách móc con gái mình.

"Không nói chuyện công việc thì nói cái gì ạ?” Chu Linh Lung lẩm bẩm.

"Con làm mẹ tức chết mài!" Chu Trần Thị đương nhiên biết Chu Linh Lung đang giả vờ hồ đồ nên giậm chân xoay người đi vào nhà trọ.

Chu Linh Lung mím môi, trong mắt cô ấy hiện lên một tia hối hận khó có thể phát hiện.

Làm gì có cô gái nào không mơ mộng?

Mặc dù cô ấy với Kim Phi không tiếp xúc nhiều, cũng không thể nói là đã yêu Kim Phi, nhưng cô ấy chắc chản rất thích Kim Phi.

Với tư cách là người phụ trách tiền trang, Chu Linh Lung đương nhiên có rất nhiều người theo đuổi, nhưng mỗi khi có người bày tỏ sự yêu thích của mình với cô ấy, Chu Linh Lung sẽ vô thức so sánh người đó với Kim Phi.

Đùa chứ, với thành tích và địa vị của Kim Phi, cho dù không nói đến ngoại hình của y, thì trên thế giới có bao nhiêu người có thể so sánh được với Kim Phi?

Lấy Kim Phi làm vật tham chiếu, Chu Linh Lung đương nhiên cảm thấy những người theo đuổi đó chướng mắt.

Chu Linh Lung cũng biết cô ấy và Kim Phi khó có thể thành công, vì thế lắc đầu, lại quay đầu lại liếc nhìn bóng dáng đoàn xe, rồi cũng đi theo mẹ vào trong nhà trọ.

Mặc dù Kim Phi không nhạy cảm với cảm xúc, nhưng y cũng không phải là kẻ ngốc, Chu Trần Thị gần như sắp làm bà mối cho y rồi, Kim Phi đương nhiên có thể nhìn ra.

Nhưng bây giờ y không có tâm trạng nghĩ đến những chuyện này, cho nên cũng giống như Chu Linh Lung, y cố ý giả vờ hồ đồ.

Khi đoàn xe vòng qua chân núi, Kim Phi cũng vén rèm lên, quay đầu lại nhìn nhà trọ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.