Chương trước
Chương sau
Không giống như các vụ án hình sự khác, các vụ án kinh tế thường được tiến hành rất bí mật, những bổ đầu bình thường có thể còn không đọc được sổ sách, chứ đừng nói đến việc điều tra.

Vì vậy, người phụ trách và các thành viên trong đội điều tra các vụ án kinh tế ít nhất phải thành thạo toán học và kế toán.

Nghĩ đến đây, Kim Phi vô thức nhìn Chu Linh Lung ngồi ở phía đối diện.

Chu Linh Lung vừa vặn đáp ứng được yêu cầu và là ứng cử viên phù hợp nhất cho vị trí này trong số tất cả những người mà Kim Phi biết.

Tiền trang Kim Xuyên xử lý tiền bạc nhiều nhất và cũng là nơi dễ dàng có nhiều tội phạm kinh tế nhất, theo một ý nghĩa nào đó, Kim Phi muốn thành lập một đội điều tra, phần lớn là nhằm vào tiền trang Kim Xuyên.

Mà Chu Linh Lung là người phụ trách của tiền trang Kim Xuyên, để cô ấy làm người phụ trách đội điều tra, không phải là bảo cô ấy tự giám sát bản thân à?

"Hay là chuyển cô ấy ra khỏi vị trí hiện tại nhỉ?" Kim Phi âm thầm tự hỏi, rồi lại từ bỏ ý định này.

Bây giờ tiền trang Kim Xuyên đang phát triển rất nhanh, lúc này điều chuyển Chu Linh Lung đi sẽ giống như khi đánh giặc, vào trận rồi mới đổi người vậy, có thể phá hủy hoàn toàn tình thế tốt đẹp trước đó.

Lúc này, tiền trang Kim Xuyên mới được thành lập không. lâu lắm, phần lớn nhân viên đều là nô lệ được mua từ bọn buôn người, phần lớn vẫn tràn ngập sự biết ơn và tràn đầy. nhiệt huyết đối với tiền trang, khả năng kiếm tiền là tương đối nhỏ.

Sau khi suy đi nghĩ lại, Kim Phi quyết định tạm thời không điều chuyển Chu Linh Lung, đợi cô ấy phát triển ngân hàng trước, bước vào thời kỳ ổn định rồi lại nói sau.

Đến lúc đó, Chu Linh Lung là người hiểu rõ tiền trang nhất, để cô chỉ huy đội điều tra, không chỉ thuyết phục được mọi người mà còn cực kỳ chuyên nghiệp.

Trong quá trình này, Kim Phi cũng có ý định xem xét thêm những người khác, nếu có ứng cử viên phù hợp hơn thì càng tốt.

Chu Trần Thị vẫn còn ngồi ở đối diện, Kim Phi gác lại suy nghĩ khác trong đầu, nhắc nhở lần nữa: “Nương nương, dù sao nhà trọ cũng là ngành dịch vụ, mặc dù chúng ta không cần phải khúm núm với khách hàng giống như trước đây, nhưng cũng không thể bởi vì buôn bán độc quyền mà hạ thấp chất lượng dịch vụ, nhân viên của chỉ nhánh phải giữ thái độ lịch sự khi đối mặt với khách hàng và không được đối xử với khách hàng một cách vênh váo kiêu ngạo, hiểu chưa?"

Trạng thái hiện tại của nhà trọ Kim Xuyên cũng tương tự như các cửa hàng bách hóa và nhà nghỉ thuộc sở hữu của nhà nước ở kiếp trước, có sự can thiệp của chính sách, gần như là buôn bán độc quyền, việc buôn bán rất tốt.

Kim Phi nhớ rõ trước kia, có một lần y cùng mẹ đi mua sắm ở một cửa hàng bách hóa trên thị trấn, nhân viên bán hàng trông có vẻ kiêu ngạo hơn nhiều so với khách hàng, dáng vẻ giống như thích mua thì mua, không mua thì cút.

Đương nhiên không ai thích loại dịch vụ như vậy.

Sau này khi thị trường dần dần mở cửa, các cửa hàng bách hóa và nhà nghỉ thuộc sở hữu của nhà nước trực tiếp bị đào thải trong thời gian rất ngắn.

Kim Phi không muốn nhà trọ Kim Xuyên rơi vào tình huống như vậy.

"Tiên sinh dạy dỗ rất đúng, sau khi trở về ta nhất định sẽ chú ý!" Chu Trần Thị mạnh mẽ gật đầu.

Bà ấy có thể thấy được Kim Phi rất quan tâm đến chuyện này, cho nên bà ấy cũng không qua loa, mà là thật sự nhớ kỹ trong lòng, chuẩn bị sau khi trở về sẽ tiến hành huấn luyện cho nhân viên của nhà trọ.

Sau đó Kim Phi lại nói thêm một chút chuyện về nhà trọ, sau đó nhìn thấy Chu Linh Lung buông bút xuống.

“Tiên sinh, đây là thông báo do ta soạn thảo, ngài xem thử xem có dùng được hay không, nếu có thể dùng được thì ta sẽ truyền về tổng bộ trong thời gian sớm nhất, yêu cầu bọn họ lưu hồ sơ rồi công bố cho mọi người biết!"

Chu Linh Lung nói rồi đưa bản thông báo mới viết ra. Kim Phi cầm lấy bản thảo và cẩn thận xem.

Bản thông báo không phải là tiểu thuyết, không cần làm nền nhưng cần ngăn gọn, súc tích, cách diễn đạt phải rõ ràng, chính xác.

Với tư cách là người phụ trách tiền trang Kim Xuyên, Chu Linh Lung thường xuyên đưa ra thông báo, cân nhắc những điểm này, Kim Phi không phát hiện ra vấn đề gì nên giao lại bản thảo: "Có thể!"

"Vậy thì ngày mai ta sẽ quay lại tổng bộ, sau khi lưu hồ sơ thì công bố với mọi người!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.