Trấn Viễn số hai chạy dọc theo sông Gia Lăng được nửa giờ, Kim Phi nhìn thấy dọc bờ sông có một nhà kho khổng lồ.
Ngày càng có nhiều tàu thuyền trên sông.
"Đó là nhà kho của xưởng làm muối của chúng ta."
Quan Hạ Nhi chỉ vào nhà kho nói: “Ca ta nói muối mà người dân Xuyên Thục ăn hiện tại đều là do xưởng làm muối của chúng ta sản xuất, những con tàu lớn đó cũng đến chở muối!"
Nói đến đây, trên mặt Quan Hạ Nhi lộ ra một chút tự hào.
Muối là một nhu cầu thiết yếu của cuộc sống, quan trọng như lương thực.
Trước khi Kim Phi mở xưởng làm muối, muối là một trong những khoản chỉ lớn nhất của nhiều hộ gia đình.
Kim Phi từng tận mắt nhìn thấy có người đang cạo đất trong bồn cầu để thu muối, mặc dù sau khi trở về sẽ hấp và lọc muối đơn giản nhưng mùi hôi không thể nhầm lẫn được.
Nếu có cách khác thì họ đã không làm như vậy.
Nhưng muối ăn quá đắt, nhiều người không đủ tiền mua, để có thể lấy muối, họ chỉ có thể sử dụng phương pháp này.
Kể từ khi Kim Phi mở xưởng làm muối, giá muối ở Xuyên Thục đã hoàn toàn giảm xuống.
Cụm từ khi xưa Kim Phi in trên túi muối “Để cho người dân yên tâm ăn muối” cũng xem như đã thực hiện được.
Không thể thiếu sự đóng góp của Quan Trụ Tử - tổng phụ trách viên của xưởng làm muối hiện nay.
Bây giờ, khi nói về Quan Trụ Tử người dân mười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381860/chuong-2760.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.