“Chuyện nào? Khánh Mộ Lam, cô đừng nói vớ vẩn!”
Kim Phi bước sang một bên hai bước, giữ khoảng cách với Khánh Mộ Lam, đồng thời y ngẫm nghĩ lại, xem mình có từng phát sinh sự việc gì vượt quá giới hạn cùng Khánh Mộ Lam hay không.
Nhưng sau nhiều lần cân nhắc, y chưa bao giờ làm gì với Khánh Mộ Lam.
Nhưng Khánh Mộ Lam lại nói: “Ngài đã quên chuyện gì xảy ra vào đêm khi chúng ta lần đầu đến Quảng Nguyên rồi sao?”
Nói xong, Lý Địch vốn đang cúi đầu giả vờ tránh né, không khỏi lén lút liếc mắt nhìn qua.
“Đêm đầu tiên ở Quảng Nguyên?”
Kim Phi nhớ lại nửa phút, mới ý thức được Khánh Mộ Lam đang nói tới chuyện gì.
Thật ra với bầu không khí xã hội thịnh vượng hoà bình hiện tại và địa vị của Kim Phi, nếu thật sự phát sinh chuyện gì với Khánh Mộ Lam, người bên ngoài cũng sẽ không bàn tán gì.
Thế nhưng Kim Phi cảm thấy rất oan uổng, nếu như y thật sự làm thì y sẽ thừa nhận, nhưng căn bản đêm hôm đó. mình và Khánh Mộ Lam không hề phát sinh chuyện gì, chỉ là lần đầu tiên ở thế giới này y uống rượu, trong lúc say nói vài câu, hát bài 'Quốc tế ca, đọc lại bài Tương Tiến Tửu một lần thôi mà.
Kim Phi dở khóc dở cười nói: “Cô định dùng chuyện này để uy hiếp ta sao? Muốn thì cứ nói với bọn họ đi!”
Lúc nghe thấy bài “Quốc tế ca, Khánh Mộ Lam và Đường Đông Đông đã rất sợ hãi, bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381642/chuong-2542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.