Thiết Chùy đã đi theo Kim Phi lâu như vậy, biết rõ tính cách Kim Phi, anh ta cũng không khách sáo, hành quân lễ với Cửu công chúa rồi dẫn đội cận vệ rời đi.
Đội cận vệ vừa đi thì Bắc Thiên Tâm đỡ Quan Hạ Nhi vội vàng chạy đến.
“Sao hai người cũng tới đây?” Kim Phi cười khổ hỏi.
Quan Hạ Nhi đầu tiên là đi một vòng quanh Kim Phi, xác nhận y không bị thương, lúc này mới nói: “Đương gia chàng về mà sao không phái người về trước báo một tiếng? Nếu không phải nhân viên hộ tống tuần tra nói với A Liên thì ta cũng không biết chàng đã trở về.”
“Ta đi đường vội vàng, ta tưởng các nàng đang ngủ, không muốn đánh thức các nàng.” Kim Phi xoa bụng Quan Hạ Nhi, ánh mắt tràn đầy dịu dàng.
“Đương gia chinh chiến sa trường trở về, chúng ta không. ra cổng làng nghênh đón đã là không giữ đạo làm vợ, lại không chạy đến gặp, ngày mai mẹ ta mà biết thì sẽ tới mắng †a không hiểu quy củ.”
Quan Hạ Nhi đảo mắt nhìn Kim Phi, sau đó nhìn về phía Nhuận Nương đang đi theo phía sau.
Nhìn thấy kiểu tóc của Nhuận Nương đã thay đổi, lại đứng gần Kim Phi như vậy, đôi mắt của Quan Hạ Nhi tức thì bừng sáng.
Cô đến trước mặt Nhuận Nương, duỗi tay gỡ một cây trâm trên đầu mình, cài lên búi tóc của Nhuận Nương.
Nhuận Nương vốn đã có chút ngượng ngùng, bây giờ càng xấu hổ không ngẩng đầu lên được.
Nhưng cô ấy không từ chối chiếc trâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381491/chuong-2391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.