Vua Đông Man cũng là một người làm việc rất quyết đoán, đã quyết định lui binh thì hành động cũng cực kì nhanh gọn.
Toàn bộ doanh trại Đông Man đều rất vội vã, nhưng lại không hề hỗn loạn, bọn tốt thí và ky binh tinh nhuệ tiến hành đổi ca canh gác một cách có trật tự.
Chỉ trong một buổi sáng, việc đổi ca canh gác đã kết thúc, bộ đội tiên phong Đông Man di chuyển trong màn tuyết dày, tiến về phía Bắc.
Lúc này là thời cơ tốt nhất để tấn công, Kim Phi đương nhiên sẽ không bỏ qua, lập tức phái một đội ngũ trong quân Uy Thắng, và đội súng kíp còn lại trở thành ky binh, cưỡi ngựa chiến ban đầu Trương Lương và Lưu Thiết dẫn tới, từ cửa thành Bắc mở đường máu ra ngoài.
Mặc dù vua Đông Man đã sắp xếp ky binh tinh nhuệ chắn ở phía sau, nhưng hẳn căn bản không ngờ Kim Phi thật sự dám phái người ra khỏi thành chủ động tấn công.
Trong mắt vua, thành Du Quan có thể cố thủ đến bây giờ, chủ yếu dựa vào tường thành cao lớn và xe bắn đá, một khi ra khỏi thành, mấy ngàn nhân viên hộ tống cho dù có tỉnh nhuệ đi nữa, ở trước mặt mấy chục vạn đại quân phe mình cũng chẳng là gì.
Mấy trăm ngàn người chỉ cần mỗi người ném một quả cầu tuyết, cũng có thể đè chết mấy ngàn nhân viên hộ tống.
Nhưng vua cũng không dám khinh địch, gọi tướng lĩnh đang chắn phía sau tới, đích thân giao phó đối phương làm việc cẩn thận, sau đó hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381444/chuong-2344.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.