Kim Phi điều chỉnh hơi thở, vươn tay ra ôm Nhuận Nương vào ngực.
Cơ thể cô ấy vốn đang cứng ngắc, được Kim Phi ôm một cái tự nhiên trở thành cây bông mềm mại.
Chuyện tiếp theo là nước chảy thành sông... Buổi sáng hôm sau, Kim Phi bị tiếng đập cửa đánh thức.
Theo bản năng y sờ sang bên cạnh, phát hiện Nhuận Nương không còn ở bên.
Kim Phi còn tưởng là Tả Phi Phi trở về, nhưng từ cửa chuyển đến giọng của Thiết Chùy: “Tiên sinh”
Mặc dù Thiết Chùy thích làm trò đùa với Kim Phi, nhưng biết Kim Phi và Nhuận Nương ngủ chung một phòng, không có chuyện gì sẽ không đến làm phiền.
Kim Phi mặc áo khác ngoài, đi đến mở cửa: “Sao vậy?”
"Mấy người A Tát trở lại rồi!"
"A Tát?"
Kim Phi nhất thời vẫn chưa nghĩ ra người này là ai.
“Là người mà ta phái đến Tây Xuyên truyền tin cho Khánh đại nhân.”
Thiết Chùy mau chóng giải thích.
“Thì ra là hắn, “Kim Phi bừng tỉnh, sau đó hỏi: “Khánh đại nhân trả lời lại chưa?”
“Trả lời rồi!"
“Thư đâu?” Kim Phi đưa tay
Tối hôm trước sau khi nhận tin của Hồng An, sáng hôm qua Kim Phi đã phái người đi Tây Xuyên và Đông Hải truyền tin.
Y cho rằng Khánh Hâm Nghiêu phải suy nghĩ một thời gian mới quyết định có phái binh không, không ngờ nhanh như vậy đã trả lời.
“Thư không ở chỗ ta.” Thiết Chùy chỉ tay: “Khánh cô nương đến rồi, đang nói chuyện cùng Tả trưởng xưởng ở boong thuyền”.
“Mộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381385/chuong-2285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.