Khinh khí cầu của tiêu cục Trấn Viễn cơ bản đều màu đen, lại được may thêm rèm ở bên dưới, kẻ địch ngoài thành căn bản không thể nhìn thấy.
Khinh khí cầu cứ lặng yên không một tiếng động như thế mà bay ra khỏi thành Du Quan.
Bây giờ là thời tiết có gió bắc, sau khi khinh khí cầu bay lên không bèn theo gió bay về phía nam.
Nhưng cơ hội đánh lén chỉ có một lần, vì để phát huy giá trị một cách tốt nhất, Lưu Thiết và Điền tiên sinh đều đồng ý xem Đông Man là mục tiêu thứ nhất, bảo khinh khí cầu giết chết kẻ chỉ huy của Đông Man trước, hoặc là đốt kho lương thực của đối phương.
Thế nên sau khi khinh khí cầu bay ra khỏi thành Du Quan, dù có bay qua liên quân Tấn Man, cũng không phát động tấn công, mà tiếp tục bay lên cao, tìm hướng gió khác.
Cùng một địa điểm, độ cao khác nhau thì hướng gió cũng khác nhau.
Nhưng khinh khí cầu lên cao mãi tới gần cả nghìn trượng, vẫn không tìm được hướng gió thích hợp.
Trên khinh khí cầu có tổng cộng hai phi công, một người phụ trách điều chỉnh lò đốt, khống chế độ cao của khinh khí cầu, người này được coi là tay lái chính.
Người còn lại phụ trách chuẩn bị dầu nóng và một số công việc phụ trợ khác, người này được coi là tay lái phụ.
Tay lái phụ vén rèm lên xem thử bên ngoài, chân mày không khỏi nhíu lại.
Với công nghệ bây giờ của làng Tây Hà, vẫn chưa có cách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381326/chuong-2226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.