Lúc đó sứ giả Đông Man càng kiêu ngạo hơn, măng Trần Cát hoàng đế của Đại Khang như thể mắng một đứa trẻ vậy.
Quá đáng hơn là sứ giả Đông Man còn chỉ định phi tử của Trần Cát để hầu hạ hắn ta.
Dù vậy, Trần Cát cũng không dám tức giận, ngoan ngoãn chọn những cung nữ phong làm phi tử rồi đưa đến quán trọ cho sứ giả Đông Man.
Khi đó, Tấn vương cảm thấy Trần Cát quá hèn nhát, và là nỗi ô nhục của tổ tiên.
Sau sự việc đó, Tấn vương đã không trở về kinh thành trong hơn mười mấy năm.
Lúc này cuối cùng ông ta cũng đã hiểu được Trần Cát, cuối cùng cũng hiểu được Kim Phi từng nói "nước yếu không có ngoại giao" là có ý gì.
Khi đó thành Du Quan vẫn nằm trong tay người Đông Man, nếu Trần Cát dám nổi giận, sợ rằng trong vòng một tháng sẽ có hàng trăm ngàn ky binh Đông Man tiến vào thành.
So với Trần Cát lúc đó, tình huống hiện tại của Tấn vương tốt hơn nhiều.
Ít nhất thành Du Quan vẫn nằm trong tay Kim Phi. 'Tể tướng đứng ở bên cạnh cũng thầm thở dài.
Tấn vương biết không thể giết sứ giả Đông Man được, tể tướng sao có thể không biết chứ?
Vừa rồi ông ta chỉ là đang cố gắng hù dọa sứ giả Đông Man, nhưng đáng tiếc là đã bị đối phương nhìn thấu.
Thấy Tấn vương và tể tướng đều im lặng, sứ giả Đông Man cười khẩy: "Nếu mọi người đều là người thông minh, vậy thì đừng nói những điều nhảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381263/chuong-2163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.