“Áp tải bọn chúng đi!”
Hàn Phong nghiêm mặt nói.
Đội trưởng tiểu đội 1 áp tải Hoàng Lĩnh Toàn và cha con quản gia, cùng với Lương Xung còn đang hôn mê lên cối xay lớn.
“Quỳ xuống!”
Đội trưởng tiểu đội 1 đạp một cái vào đầu gối của Hoàng Lĩnh Toàn.
Hoàng Lĩnh Toàn quỳ phịch một cái trên cối xay lớn.
Cha con quan gia cũng nhận được “đãi ngộ” như vậy.
“Hàn tiên sinh, vừa nấy trên đường ta đã hỏi, thổ phỉ nói bọn chúng vẫn còn hơn hai năm người ở trên núi phía bên kia của sông Hắc Ngư, chúng ta có cần phái người đi tiêu diệt không?”
Nhân viên hộ tống áp giải đám đàn em thổ phỉ xin chỉ thị.
“Ban nấy ta đã phái một đội đi qua đó rồi," Hàn Phong gọi đội trưởng tiểu đội 1 tới đây giao cho mấy người A Phân là được, các ngươi đi đến phía Tây tìm đội trưởng tiểu đội 2, giúp anh ta trông chừng đường xuống núi!”
Đánh cường hào chia ruộng đất chỉ là thuận tiện, Hàn Phong chưa quên nhiệm vụ chân chính của bọn họ là gì.
Cho nên về cơ bản đều để nhân viên hộ tống nữ ở lại, nhân viên hộ tống nam đều được anh ta phái đi trông coi đường xuống núi.
Phía bắc có rất nhiều chỗ có thể xuống núi, chỗ phải canh giữ cũng quá nhiều.
Đợi sau khi đội trưởng tiểu đội 1 dẫn người rời đi, Hàn Phong hắng giọng, cầm loa sắt đứng ở nơi cao, hỏi: “Bà con nhìn xem, đây có phải là Hoàng lão gia và Đại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381157/chuong-2057.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.