“Nhiều vàng như vậy, thật chói mắt!”
Nhân viên hộ tống nhìn vàng thỏi trong rương mà cảm khái.
Nhân viên hộ tống cũng là người, nhìn thấy nhiều vàng như vậy thì không nhịn được, nhịp tim tăng nhanh.
Nhưng nhân viên hộ tống trong bóng tối và mấy chục tên thổ phỉ đều ở bên cạnh nhìn, anh ta không thể nào tham ô số tiền này được.
Lương Xung vừa thấy có hy vọng thì vội vàng nói: “Ở chỗ khác ta cũng có tiền, chỉ cần các hạ tha cho ta một lần, Lương Xung ta chắc chắn sẽ báo đáp lớn!”
“Đừng nói nữa, đừng nói nữa, nói nữa thì có thể ta sẽ thật sự động lòng mất!”
Nhân viên hộ tống lấy cuộn dây thừng ở bên hông ném xuống đất, lại chỉ vào hai tên thổ phỉ gần nhất: “Hai người các ngươi trói Đại đương gia của các ngươi lại!”
“Ta xem các ngươi ai dám?” Lương Xung nghiêng đầu tức giận trừng tên thổ phỉ: “Các ngươi còn ngây ra đó làm gì? Lên cho ta! Hän chỉ có một mình, chúng ta có mười mấy người, hắn không ngăn được đâu!”
Trong lòng Lương Xung nghĩ, trên đời này không có ai không tham tiền, vậy nên vừa rồi trong lòng hắn còn ôm chút hi vọng, muốn dùng vàng bạc để mua chuộc nhân viên hộ tống.
Nhưng bây giờ hắn đã lấy ra hết số vàng bạc hắn mang đến rồi, thế mà nhân viên hộ tống vẫn không muốn cho đi.
Lương Xung hiểu ra, hắn không còn cơ hội nữa, bèn chuẩn bị vùng vẫy giấy chết.
“Ta xem ai dám động đậy?” Nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381156/chuong-2056.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.