Phương Linh Quân thấy nhóm học trò vẫn đang đắm chìm trong sự phấn khích, tạm thời cũng không có tâm trạng học hành, nên quyết định không giảng bài nữa mà giới thiệu dụng cụ cho đám học trò.
"Lục Liễu, Tiểu Ninh, hai người phát dụng cụ ra đi."
Hai người lại đi vào trong phòng nhỏ kia, lấy ra một cái giỏ.
Trong giỏ có những túi vải nhỏ, mỗi học trò có một túi.
Mở túi vải nhỏ ra, bên trong có ba quyển vở, sáu cây bút chì và một con dao nhỏ.
Dưới đáy túi có ba viên phấn làm bằng vôi.
Các học trò không biết bút chì với phấn, nhưng lại biết quyển vở.
"Ôi! Một quyển vở bằng giấy trắng!"
"Cái này cũng cho chúng ta dùng sao?"
"Kim tiên sinh thật hào phóng quá!"
Nhiều học trò không nhịn được mà xúc động kêu lên.
Giấy ở Đại Khang vẫn rất có giá trị, được dùng để in giáo án, nhiều học trò đều cảm thấy ngạc nhiên nhưng vẫn có thể hiểu được.
Dù sao giáo án vẫn có thể tái sử dụng được.
Bây giờ Kim Phi lại phát cho mỗi người ba quyển vở giấy trắng!
Trong mắt các học trò, hành động này cũng xa xỉ như dùng thủy tỉnh làm cửa sổi
"Từ lâu ta đã nói với mọi người, Kim tiên sinh rất coi trọng giáo dục, và cũng rất coi trọng các ngươi!"
Phương Linh Quân nhân cơ hội nói: "Cho nên chúng ta không được phụ sự kỳ vọng của Kim tiên sinh đấy!"
“Phương tiên sinh đừng lo lắng, học trò nhất định sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381136/chuong-2036.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.