Thật ra những thư sinh đăng ký ở các nơi rất đông, nhưng có thể được tuyển vào Tây Hà thì đều là người xuất sắc trong đám người đó, bài thơ đầu tiên này rất đơn giản và dễ hiểu, nhóm học sinh gần như vừa xem đã hiểu, cũng hiểu được ý nghĩa mà người viết muốn biểu đạt.
Mặc dù bài thơ nhỏ này rất đơn giản, nhưng nó tràn ngập sự thích thú của trẻ thơ, còn vừa vặn có mười chữ cái, thật sự
thể hiện được ý nghĩa vừa học vừa chơi.
Dùng nó để làm bài học đầu tiên cho những đứa bé nhận biết mặt chữ thì cực kỳ phù hợp.
"Bài thơ này là của vị nào làm vậy?"
Có học sinh không nhịn được mà đặt câu hỏi: “Bài này quá hay rồi nhỉ”
"Ta nghĩ chắc là Phương tiên sinh làm đấy." "Chắc chăn là Phương tiên sinh rồi."
Tất cả học sinh đều nhìn về phía Phương Linh Quân trên bục giảng.
Nhưng Phương Linh Quân lại lắc đầu nói: “Đây là bài thơ đầu tiên do Kim tiên sinh làm.”
"Do Kim tiên sinh làm ư?” Nhiều học sinh đều tỏ vẻ ngạc nhiên.
Sau đó hầu như tất cả mọi người đều quay đầu nhìn về phía Kim Phi đang ngồi ở phía sau.
"Không chỉ thế, tất cả những nội dung trong sách giáo khoa mà sau này mọi người được học, đều là do Kim tiên sinh tự mình biên soạn."
Phương Linh Quân nói tiếp.
Đám học trò nghe thế thì lập tức cúi đầu lật xem sách giáo khoa.
Càng xem bọn họ càng cảm thấy kinh ngạc.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381135/chuong-2035.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.