Cũng càng mong đợi vào những tài liệu giảng dạy khác mà Kim Phi nói.
“Đương nhiên” Kim Phi cười nói: “Có điều món quà thứ hai của ta, không phải là ba bài văn này.”
“Hả?” Phương Linh Quân hơi ngớ ra: “Vậy quà tặng tiên sinh nói là gì?”
“Là cái này!” Kim Phi cười lấy một hộp gỗ từ trong tay thị vệ.
Mở hộp gỗ ra, bên trong là những hàng chữ vuông được xếp gọn gàng ngăn nắp.
Trước đây Phương Linh Quân chưa từng thấy kĩ thuật in chữ di động, cúi đầu nhìn một lần, không rõ hộp gỗ này dùng làm gì.
Một giây sau, ông ta nhìn thấy Kim Phi nấy ra một tờ giấy trắng, đặt trên hộp gõ, sau đó lại lấy một vòng lăn, đẩy trên giấy trắng một cái.
Lấy giấy trăng lên, Phương Linh Quân nhìn thấy nội dung, bản dịch và chú giải của Tam Tự Kinh.
Cầm quyển tập đối chiếu, phát hiện hai bản giống nhau như đúc.
“Đây... Đây... Đây là vật gì?”
Phương Linh Quân kích động đến mức mặt già đỏ rực, nói chuyện cũng lắp bắp.
“Phương tiên sinh, đây là một phát minh khác của xưởng in ấn làng Tây Hà ta, gọi là kĩ thuật in chữ di động.”
Kim Phi cầm hộp gõ lên, đổ các chữ vuông ở trong ra, vừa xếp lại từ đầu, vừa giải thích nguyên lí kĩ thuật in chữ di động với Phương Linh Quân.
Nguyên lí in chữ rất đơn giản, Phương Linh Quân vừa nhìn đã hiểu.
Nhưng cái này không thể ngăn cản sự kích động của ông 1a. Đọc t𝐫u𝒚ệ𝑛 ha𝒚 tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3381107/chuong-2007.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.